Mới 07 giờ sáng đoàn hành hương chúng tôi đã đến cổng chùa. Từ dưới nhìn lên trên đồi cao. Khởi đầu là hai tầng tháp cổ. Cũng đã qua mấy đợt trùng tu, cảnh quang sạch đẹp ngăn nắp, do chư tôn đức ni ra sức hộ trì bảo quản. Bước lên đến sân chùa bé nhỏ có tấm biển đề: XIN QUÝ KHÁCH VUI LÒNG ĐỂ DÁY DÉP NƠI ĐÂY TRƯỚC KHI VÀO CHÁNH ĐIÊN. Mỗi bát nhang chỉ cắm một cây nhang nhỏ sạch thơm. Những lọ hoa không có gì sang trọng, nhưng cắt tỉa chăm chút vắn khéo với tất cả một tấm lòng. Chúng tôi ngõ ý muốn thực hiện một thời kinh ngắn. Vị nữ tri khách tăng nhẹ nhàng bảo quý đạo hữu tự nhiên. Nhà chùa rất hoan hỷ.

   Sau thời kinh mai, Tri khách mời chúng tôi xuống phương trượng. Trời miền bắc con rất tối. Sư bà mời chúng tôi ra trước sảnh lộ thiên. Ngài phát lộc cho chúng tôi mỗi người hai quả chuối để lót lòng. Một con hạt giấy đem yêu thương đến cho mọi người. Có yêu thương chúng ta sẽ làm nên tất cả. Và sư bà mừng tuổi mỗi đạo hữu một tờ giấy bạc mới hai ngàn. Không ai nói với ai nhưng đoàn chúng tôi 27 người đồng khởi thân đứng dậy đến sát bên vị trụ trì quỳ xuống. Anh Đại diện đảnh lễ tác bạch. Niềm vui dâng lên cùng đạo tình thắm thiết, mắt ai cũng hoen lệ. Sự tịnh lặng vô ngôn của quý ni và của cả chúng tôi. Là một bài pháp dịu ngọt, không chỉ tưới tẩm lên sinh phần chúng tôi mà còn đượm nhuần cả cỏ cây hoa lá. Chúng tôi xin phép ra phía sau đãnh lễ tôn tượng ngài VẠN HẠNH THIỀN SƯ với tích trượng nhỏ bé đã trấn yên bờ cỏi Nam Quốc Sơn Hà. Giúp vua quan đặt luật pháp chế triều Nghi, làm quang huy Dân Tộc, viết trang vàng lịch sử dựng kinh đô Thăng Long với Đạo Thống ngàn năm không dứt mất. Nhìn chân tượng Hổ Phục Hầu Chầu, nhắc lại tiểu sử ngài một vài nét năm xưa như để nhớ để thướng và để kính. Xin đảnh lễ như hôn vùng đất thánh ở Tiêu Sơn và tận cùng trong địa tạng chân tâm của tất cả chúng con. Uống một ly nước, khởi thân trang nghiêm, khiêm từ. Hai tay chấp thành liên hoa, chúc nhau một ngày mới bắt đầu. Chúng ta có thêm một ngày để tin yêu và đễ sống.

Bước xuống bực cấp sau cùng, tôi nhìn lên. Ôi chùa Linh Mụ có phải là một phiên bản của TIÊU SƠN. Xin một lần gợi nhớ còn phẩm bình khảo sát là của nhà văn học khảo luận lịch sử vậy./.

Thị Nguyên

514 lượt xem