This is priceless!

Can I Borrow $5?

A woman came home from work late, tired and irritated, to find her 5-year old son waiting for her at the door.

SON: 'Mummy, may I ask you a question?'
MUM: 'Yeah sure, what it is?' replied the woman..
SON: 'Mummy, how much do you make an hour?'
MUM: 'That's none of your business. Why do you ask such a thing?' the woman said angrily.
SON: 'I just want to know. Please tell me, how much do you make an hour?'
MUM: 'If you must know, I make $20 an hour.'
SON: 'Oh,' the little boy replied, with his head down.
SON: "Mummy, may I please borrow $5?"

The mother was furious, 'If the only reason you asked that is so you can borrow some money to buy a silly toy or some other nonsense, then you march yourself straight to your room and go to bed. Think about why you are being so selfish. I don't work hard everyday for such childish frivolities. '

The little boy quietly went to his room and shut the door..

The woman sat down and started to get even angrier about the little boy's questions. How dare he ask such questions only to get some money?

After about an hour or so, the woman had calmed down, and started to think:

Maybe there was something he really needed to buy with that $5 and he really didn't ask for money very often.The woman went to the door of the little boy's room and opened the door.

'Are you asleep, son?' She asked..

'No Mummy, I'm awake,' replied the boy.

'I've been thinking, maybe I was too hard on you earlier' said the woman. 'It's been a long day and I took out my aggravation on you. Here's the $5 you asked for.'

The little boy sat straight up, smiling. 'Oh, thank you Mummy!' he yelled. Then, reaching under his pillow he pulled out some crumpled up bills.

The woman saw that the boy already had money, started to get angry again.

The little boy slowly counted out his money, and then looked up at his mother.

'Why do you want more money if you already have some?' the mother grumbled.

'Because I didn't have enough, but now I do,' the little boy replied.

'Mummy, I have $20 now. Can I buy an hour of your time? Please come home early tomorrow. I would like to have dinner with you.'

The mother was crushed. She put her arms around her little son, and she begged for his forgiveness.

It's just a short reminder to all of you working so hard in life. We should not let time slip through our fingers without having spent some time with those who really matter to us, those close to our hearts. Do remember to share that $20 worth of your time with someone you love.

If we die tomorrow, the company that we are working for could easily replace us in a matter of hours. But the family & friends we leave behind will feel the loss for the rest of their lives.

Please don't break this even if you only send it to one person.
Thanks

Xin tạm dịch câu chuyện nầy:

Điều vô giá!

Cho con mượn 5 đô nhé?

Một phụ nữ đi làm về thật trễ, mệt mỏi và bực bội, gặp cậu bé trai năm tuổi đang chờ đợi mình tại cửa nhà.

Cậu bé: ‘Má ơi, cho con hỏi câu này?’
‘Ừa, gì vậy con?’ người phụ nữ đáp lại.
Cậu bé: ‘Má ơi, vậy chứ một giờ má kiếm được bao nhiêu tiền?’
‘Đó đâu phải là chuyện của con. Sao con lại hỏi vậy?’ bà bực mình nói.
Cậu bé: ‘Con chỉ muốn biết. Nói con nghe đi, một tiếng má làm được bao nhiêu tiền?
Bà mẹ: ‘Con muốn biết thiệt hả, 20 đô một tiếng đó’
‘Ồ’, cậu bé tiếp, đầu cúi xuống.
‘Má, vậy làm ơn cho con mượn 5 đô nhé!’

Bà mẹ giận dữ, ‘Con hỏi má vòng vo là chỉ để mượn tiền mua món đồ chơi lảng nhách hay thứ gì đó nhảm nhí phải không, rồi con đi tuốt vào phòng, leo lên giường ngủ. Con có bao giờ nghĩ là con rất ích kỷ. Con đâu phải làm việc cực khổ mỗi ngày để nuôi một thằng nhóc tì lãng phí’.

Thằng bé lẳng lặng vào phòng và sập cửa lại…

Người phụ nữ ngồi xuống và nổi xung thiên hơn vì mấy câu hỏi của thằng bé. Sao mà thằng nhỏ này lại hỏi đủ thứ chỉ để xin chút tiền vậy chứ?

Sau chừng một tiếng thừ nguời, bà đã bình tĩnh lại và bắt đầu nghĩ:

Hay là thằng nhỏ mượn 5 đô để mua thứ gì đó cần thiết thật sự cho nó, mà nó cũng ít khi nào hỏi xin tiền bà. Bà mẹ bước đến cửa phòng đứa bé và mở ra.

‘Con ngủ chưa, con trai’, bà hỏi..

‘Chưa má, con còn thức’, thằng bé đáp.

‘Má nghĩ kỹ rồi, có lẽ má quá nghiêm khắt với con’ bà nói ‘Quần quật cả ngày rồi bị con quấy rầy nữa chứ’. ‘Đây, cho con 5 đô, con hỏi xin nè’.

Cậu bé ngồi nhổm dậy, mĩm cười. ‘Ồ, cám ơn má!’ nó ngáp. Rồi nó vói tay xuống gối, lôi ra mấy tờ tiền nhàu nát.

Bà mẹ nhìn thấy thằng bé có tiền, bà lại nổi xung lần nữa.

Cậu bé chậm chạp đếm tiền của nó và rồi ngước nhìn mẹ.

‘Sao con lại đòi thêm tiền khi con đã có rồi?’ Bà mẹ làu bàu.

‘Bởi con không có đủ, nhưng bây giờ thì đủ rồi’ cậu bé đáp.

‘Má, giờ con đã có 20 đô. Con có thể mua 1 tiếng đồng hồ của má không? Ngày mai má về nhà sớm nhé. Con muốn được ăn tối với má!’

Bà mẹ se lòng. Bà choàng tay ôm lấy thằng bé và xin lỗi nó.

Đây chỉ là một lời nhắc nhở tất cả các bạn đang làm việc quần quật kiếm sống. Ta không nên để thời gian vuột khỏi tầm tay mà không dành cho những người thân yêu nhất đời mình. Hãy nhớ chia sẻ khoảng thời gian đáng giá 20 đô của mình với người mình yêu thương.

Nếu ngày mai bạn qua đời, công ty mà bạn đang cống hiến vẫn dễ dàng tìm người khác thay thế trong vòng vài tiếng đồng hồ. Nhưng gia đình và bạn bè mà bạn bỏ lại sau lưng sẽ cảm thấy sự thiếu vắng bạn cho phần đời còn lại của họ.

Dù bạn chỉ chuyển tiếp câu chuyện này đến được một người nữa thôi thì cũng tốt, xin đừng để gián đoạn. Rất cám ơn.

625 lượt xem