Xuân thổn thức !
Hơi thở mùa xuân nhẹ nhàng!
Nhạc xuân rộn ràng, gió xuân dịu dàng!

Mùa xuân gieo vào trong lòng trái tim mọi loài một ánh sáng yêu thương kì diệu. Cái cảm giác xốn xao, nao nức, và rạo rực len lỏi vào mỗi người và mỗi khía cạnh của cuộc sống. Đất trời vào xuân. Vườn hoa đâm chồi nẩy lộc có đủ các loại hoa nào là bông hồng đang cười với nắng, hoa thược dược còn e ấp trong vòm lá, hoa cúc vàng còn nũng nịu với gió xuân, những lộc tầm xuân đang hé nở, hoa mai vàng cũng đua nhau khoe sắc với nhóm bạn. Đàn bướm đủ màu chập chờn đùa giỡn nói chuyện cùng hoa, đàn chim én thì chao lượn trên bầu trời trong cái nắng xuân dịu ngọt, và những làn gió mùa xuân mát nhẹ xua đi cái rét se lạnh của mùa đông cái nắng oi bức của mùa hè. Ánh nắng mùa xuân dần dần nhô lên cao tỏa những tia nắng ấm áp vào từng nhành hoa vòm lá, vào những mái nhà, vào khung cửa nhỏ, và vào mắt tôi. Tôi vội chạy ra sân, tung tăng ca hát bên vườn hoa và dang tay đón lấy những tia nắng vàng óng ánh lung linh. Tôi yêu tia nắng ấy thấy lạ. 

Những giọt sương còn đọng trên cành lá được ánh nắng soi vào óng ánh lung linh. Bỗng dưng tôi nghe đâu đó âm thanh rất vi diệu như tiếng kêu róc rách của cơn mưa rào. Tôi tiến đến gần hơn, thì thấy một quang cảnh đầy kẹo; tôi thầm nghĩ thì ra âm thanh vừa rồi được tạo ra từ những viên kẹo ấy mà. Hàng trăm hàng ngàn viên kẹo đủ màu đủ mùi vị đang nhún nhảy xung quanh tôi. Nào là kẹo dâu tây đỏ, những viên kẹo chocolate đủ màu long lanh, những viên kẹo M&M tí hon xinh xắn, và nhiều nhiều loại kẹo nữa tôi không sao đếm hết. Những viên kẹo ấy nhảy múa rất dễ thương, có viên kẹo thì quay tròn, có viên thì nhún lên nhún xuống làm nên một bản nhạc xuân “rất kẹo”. Quang cảnh ấy thật ngọt ngào làm sao! Lòng tôi cũng dịu ngọt như kẹo.

Tôi nếm thử vài viên kẹo và ngỏ lời xin một ít kẹo để làm quà Tết cho mọi người ở quê tôi.

Ánh nắng một lần nữa soi vào mắt tôi, tỉnh dậy thì tôi biết là mình vừa lạc vào một vùng đất rất đẹp; thế giới của những viên kẹo. Mấy hôm nay, trong đầu tôi nghĩ đến kẹo hơi bị nhiều, đặc biệt là kẹo chocolate vì đó sẽ là món quà nhỏ rất đặc biệt của tôi từ vùng đất này cho gia đình và bạn bè ở quê tôi. Mỉm cười với giấc mơ ngọt ngào, trong lòng tôi mong sao mùa xuân đến thật nhanh. Tôi chợt nhận ra mùa xuân năm nay đến với tôi với nhiều cảm xúc thật lạ. Hai cụm từ bên kia và bên này làm tôi cũng chạnh lòng lắm. Tôi mong về đón Tết bên kia, nhưng cũng mong nhớ bên này.

Những mùa xuân trước, đón xuân bên này mà nhớ bên kia, nhớ nhà thấy lạ. Khóe mắt tôi cay cay khi nghe những bài nhạc Tết, khi tôi nghe bài hát “Xuân này con không về”, và khi nghe đứa em út của tôi kể là ánh mắt mẹ long lanh khi mẹ đang hát khúc nhạc “Rước Xuân về gia đình đoàn viên”, khi những người bạn nghe bài hát “xuân ơi xuân xuân đã về” thì lại nhớ đến tôi, những lúc như vậy trong lòng tôi xao xuyến xuyến xao lắm. Bây giờ tôi trở về thì mùa xuân cũng đã đến. Thế là người con xa nhà thì cũng có dịp về chung vui bên gia đình, được gói bánh tét, được ngồi quanh bếp lửa hồng, được ngồi gần mẹ, gần ba, gần những chị em thân thương, được đi Chợ Tết, Chợ Hoa, được ngắm những trái dưa hấu bóng đỏ khắc hình long phụng, được họp mặt lớp với nhóm bạn nhí nha nhí nhố. Chỉ nghĩ đến thôi, cũng làm tôi thấy vui vui. Niềm vui tràn ngập trong trái tim tôi, ánh mắt tôi rạng ngời lấp lánh niềm hạnh phúc.

Bên này không khí đón Tết cũng náo nức lắm rồi. Dù thời tiết có lạnh, nhưng mà những nốt nhạc tưng bừng của mùa xuân cũng len lỏi vào từng người, từng nhà và đặc biệt là ở chùa Phước Hậu. Các anh chị trong ban báo chí chuẩn bị cho xuất bản Bản Tin Đặc Biệt về Tết. Mọi người tranh thủ tập hát, tập múa, tập đóng kịch, tập múa lân, và biểu diễn thời trang nữa. Công viêc rất nhiều, nhưng mỗi người một việc rất hăng say tham gia và rất náo nức cho Hội Chợ Tết. Chưa gì mà tôi đã thấy nhớ anh chị em ở đây rồi. Sao thấy nhớ gian hàng ẩm thực của GĐPT Tịnh Giác, nhớ nhành mai nhành đào mà anh chị em cùng làm, nhớ những người bạn thân yêu ở đây, nhớ gian hàng nước giải khát sinh tố bơ, và đặc biệt là gian hàng cà phê Trung Nguyên. Sao tôi thấy nhớ những khuôn mặt đầm ấm vui vẻ của những người khách hàng quen thuộc, thấy thương khi mọi người bỏ chút thời giờ quí báo để giúp đỡ chúng tôi trong cách pha cà phê vì chưa được huấn luyện kĩ, sao thấy thương chị bán hàng luôn nhắc nhở tôi là nên ăn chút gì đi vì sợ tôi quên lững đi việc ăn uống. Nhớ nhớ thương thương làm sao! Dù năm nay tôi không giúp được quý anh chị, tôi luôn thầm mong cho Hội Chợ tết được thành công tốt đẹp.

Tôi tin rằng ở nơi nào có yêu thương, có niềm tin, có hy vọng, có nhiều ước mơ, có nụ cười thì ở đó có mùa xuân; và mỗi người chúng ta sẽ luôn là một mùa xuân nho nhỏ trong cuộc sống tươi đẹp này. Tết đã đến rồi, tôi xin chúc mọi người một năm mới xuân Canh Dần với bao điều yên vui, an lành, vạn sự như ý, một năm mới với những điều tốt đẹp và thành công.

Nguyên Thủy – Hoàng Thị Thanh Xuân
Huynh Trưởng GĐPT Tịnh Giác

477 lượt xem