TRỞ VỀ
Thấy..   không thấy….
…Chuyện vui chơi !!!

Mùa thu 2002 thời gian từ ngày 10-13 tháng 10 năm ấy, Trại thanh thiếu niên – sinh hoạt trong tinh thần Phật giáo, được khởi xướng dưới sự hướng dẫn, tổ chức của Đại Đức Thích Hạnh Tấn cố vấn giáo hạnh Gia đình Phật Tử Việt nam (GĐPT) tại Đức Quốc, tân Trụ trì chùa VIÊN GIÁC, sau khi nhận lãnh mọi trọng trách từ Sư Phụ của Thầy là Hòa Thượng Phương Trượng Viên Giác Thích Như Điển giao phó, Thầy đã phát động 2 phong trào cùng năm là : Trại thanh thiếu niên với mục đích… chơi mà học vào dịp hè-thu, Khóa huân tu Đại Bi sau đổi thành huân tu Tịnh Độ vào dịp Giáng sinh cuối năm, với tiêu chí vui để tu tập, và đều đặn hàng năm cả 2 phong trào này, số lượng cũng như chất luôn tăng dần theo thời gian, tạo nên một sinh khí mới trong lớp trẻ, tư duy mới cho thế hệ phụ huynh ! Đặc biệt… thấy rõ trong TRẠI Thanh Thiếu Niên !!

Lần thứ nhất :
– Tổ chức tại Aschaffenburg qui tụ từ 4 quốc gia là Đức, Pháp, Thụy sĩ, Nauy, cả Thầy lẫn trò, cả người phục vụ lẫn người được phục vụ, từ già đến trẻ tổng cộng khoảng 70 thành viên, không có oanh vũ, không phân ra ngành thiếu, bởi có đâu mà chia, vì vậy Thầy trò đều chung một lớp, thảo luận cùng một đề tài (Có bài viết chi tiết trong cuốn giải thưởng Viên Giác Viết về Âu Châu, tuyển tập 2002 trang 337-349, nhan đề Trại… cho ngày mai)

Lần thứ hai :
Được tổ chức tại Vviesbaden trong dịp nghỉ lễ Pfingsten năm 2003, nhờ sự hỗ trợ toàn diện và đắc lực của chi hội Phật tử 3 vùng miền trung Đức Aschaffenburg-Frankfurt-Vviesbaden, mà lần này đã thỉnh được 15 vị Thầy – Cô về tham dự cùng với hơn 100 trại sinh, hình như cũng chưa thể chia ngành, chỉ phân nhóm để thảo luận, còn mọi sinh hoạt thể thao, giải trí thì không thể nào đơn giản hơn được nữa, và nó vẫn phảng phất cái nét của một khóa giáo lý trong nước Đức, với lại mọi cái đều phải phụ thuộc vào không gian, thời gian và con người hiện diện ở đó, thời ấy chỉ có mấy đoàn sinh GĐPT tham dự, vì trùng với Trại Liên Hoa 6 tổ chức tại BREMEN qui tụ khoảng 150 Thanh-Thiếu-Oanh vũ đến từ các GĐPT trên khắp nước Đức và Hòa Lan !

Lần thứ ba :
Cũng dịp lễ Lên Trời của Chúa năm 2004, và từ năm ngoái đã thống nhất lấy thời gian này cố định, năm nay tổ chức tại ngoại ô FRANKFURT nhờ sự nhiệt tình hỗ trợ của quí Phật tử chi hội 3 vùng miền trung này, địa điểm là khu cắm trại chuyên nghiệp, 4 phía được bao quanh bởi một vòng 4 hàng cây cổ thụ, cao ngất vuông vức với vài trăm năm tuổi, 3 mặt ngoài là đồng lúa mỳ đang thời con gái mơn mởn một màu xanh mênh mông, mát mắt muốn ngắm hoài mà chẳng hề thấy chán, phía sau là một cái hồ tự nhiên không rộng lắm, nhưng khá sâu mọc dày đặc nhiều loại hoa súng, trắng, tím, đỏ lớn nhỏ nhìn cũng nên thơ, xa thêm chút nữa là cánh rừng không đến nỗi bao la, nhưng cũng đủ để ta đi lạc nếu cố tình chui vô đó, trong khuôn viên đất trại có một dãy nhà dài làm Chánh điện, nhà ăn, bếp nấu và cả ngủ luôn khi đêm xuống, trước nhà là sân vừa đủ kích thước làm chỗ căng lưới chơi bóng chuyền, 2 đầu dựng thêm vài cái lều đôi chắn bóng, cái thì ngồi ăn, cái để dọn rửa, bên phải của ngôi nhà còn có con suối nhỏ chảy hoài theo tháng năm, lăn tăn những gợn sóng ly ti, lấp loáng bởi ánh nắng hè chiếu xuyên qua những cành cây xanh, cũng có ít lá vàng rớt xuống lác đác trôi bồng bềnh trên mặt nước, như những con thuyền tuổi ấu thơ ai thả…. tặng người thân yêu, ngoài vườn phía trái ngôi nhà có 4 cái lều thật vĩ đại (nhà gỗ mái nhọn) cố định, ngủ chật cũng được 20 người trong một lều, xem ra phong thủy nơi đây cũng khá đắc địa, hữu thanh long, tả bạch hổ, sau là rừng, trước ruộng đồng bát ngát, ai cũng nghĩ sẽ cắm chốt nơi lý tưởng này, quân số đã tăng lên 135, và có mặt 5-6 anh chị huynh trưởng, có gần 10 em nhỏ chưa hề sinh hoạt trong các GĐPT, nấu ăn thì chia đội tự nấu, các đề tài thảo luận đã đi vào chuyên sâu và thực tế hơn những năm trước, có những pha khóc sướt mướt thật xúc động !

Lần thứ tư :
Pfingsten năm 2005 cũng tổ chức ở chỗ này quân số lên 150, tiền thuê đất trại 1200€ như năm ngoái, mọi chi phí vừa đủ hoặc thiếu, quí Thầy – Cô tham gia luôn giữ 5 đến 7 vị, nhưng xem ra nơi đây không được thuận tiện cho việc đi lại, mua sắm và chuyên chở, đặc biệt là không an toàn cho các em tuổi mới lớn, nếu số lượng mà tăng thì ban tổ chức sẽ rất vất vả, trẻ thì tiến lên về số lượng, già thì lùi lại ít đi, dẫn đến sự quản lý đám trẻ có nguy cơ ngoài tầm kiểm soát, nên đề nghị chuyển địa điểm !!

Lần thứ năm :
Lễ Thăng Thiên năm 2006, vùng ngoại ô thành phố nhỏ Heilbroon đó là một khu nhà nghỉ dành cho những người thợ trong câu lạc bộ săn thú, đến để dừng chân và thỏa niềm đam mê nghề nghiệp, khu nhà nghỉ nằm trên sườn đồi khá cao, sau là rừng, trước là con đường nhựa đủ cho 2 xe auto tránh nhau, bên kia đường là một quán bier hơi khá rộng, bãi đỗ xe cũng bao la, đủ chỗ cho nhiều nhóm thợ săn chén thù chén tạc, sau những cuộc săn bắt thú rừng, còn trại sinh thì ăn chay nằm đất và không hề bén mảng đến quán bier hơi này, dọc con lộ ngoằn ngoèo đèo dốc trước nhà, là mênh mông trập trùng những đồi nho xanh mướt phía dưới, trên sườn cao là rừng rậm, nếu đi lùi xuống dốc dọc con đường này rồi phóng tầm mắt ra xa, thì xanh ngắt một màu, lô nhô đồi núi, cảnh đẹp đâu khác gì ĐÀ LẠT vùng cao nguyên Lâm Viên hay TAM ĐẢO miền trung du Bắc bộ, sau 4 năm hỗ trợ tối đa cho Trại thanh thiếu niên, thì chi hội 3 vùng miền trung xem ra cũng đã mệt mỏi, thêm nữa địa điểm này quá xa nhà nên đuối sức, nhiệt tình đến mấy thì cũng phải nản lòng song quí vị ấy vẫn cố gắng giúp hết mình, chưa nói đến vấn đề thêm người sẽ thêm ý kiến khó mà làm việc, nên Trưởng ban điều hành được nhường lại cho chị Diệu Lý – Nguyễn Thị Thu Lan, một trong những Phật tử thuận thành đặc biệt, vì chị chẳng tham gia vào chi hội địa phương nào, nhưng không có lễ Phật đản, lễ Vu lan nào ở chùa Viên Giác vắng chị và từ năm 1996 đến nay, tất cả các khóa giáo lý Âu Châu chị đều có mặt, đặc biệt Trại thanh thiếu niên từ lần thứ nhất chị đã tham gia và nay làm trưởng ban, một sự chuyển đổi kỳ diệu, nhẹ nhàng hoàn hảo cả hình thức lẫn nội dung sinh hoạt.

HÌNH – lần đầu tiên xuất hiện có áo, có mũ và… thương hiệu (Logo) riêng cho trại thanh thiếu niên, sau khi nhận trách nhiệm chị Diệu Lý đã âm thầm lo toan cả năm trời, chị đặt may 500 áo các cỡ, 300 mũ để phát hành tăng thu nhập cho trại, lời chừng 1-2 € chứ chẳng nhiều nhặn gì, đấy là chưa tính công chuyên chở từ cảng Hamburg về, song nhìn vào đoàn trại sinh sẽ…. thấy đẹp nhờ áo mới trên người, trẻ khỏe, nghiêm túc và có tổ chức đàng hoàng hơn thiên hạ nghĩ nhiều lần, băng rôn trang trí trong ngoài khu trại, tranh ảnh, vật dụng dùng để thiết trí bàn thờ, cả 2 nơi Thiền – Tịnh, tất cả đều Made in Việt Nam từ Quê hương gửi sang, trước khi khai mạc trại chừng 3 ngày, phải nói là chị chu đáo đến từng vị trí, mọi góc cạnh nhỏ nhất của khu nhà đều nhìn thấy phù hiệu Trại thanh thiếu niên.

THỨC – Chánh điện để tụng kinh, phòng ngồi thiền, người làm trong bếp, đồ ăn thức uống đều được chị chỉ dẫn mua sắm, sắp xếp, lấy Thanh – Thiếu niên làm trọng tâm, nhưng không quên chương trình cho Phụ huynh, còn đề tài thảo luận thì đã có Thầy lo.

Khó mà tìm ra một người khác có tâm lo lắng, chăm chút cho trại thanh thiếu niên như chị, quân số năm nay khoảng 160 trại sinh, được sự giúp đỡ rất nhiệt tình của Phật tử địa phương như anh Luân, anh Long, anh Thạch v.v.., cùng khá đông Phật tử vùng Stuttgart, phải nói Trại thanh thiếu niên sinh hoạt Phật giáo đã rõ nét và có tầm vóc đáng nể kể từ trại lần này, nhờ đi trại thanh thiếu niên liên tục mà các anh chị huynh trưởng có thêm kinh nghiệm, để đóng góp sức mình vào những sinh hoạt nghành thiếu trong khóa giáo lý của GĐPT hàng năm dịp nghỉ lễ Phục sinh (Ostern), cũng như khóa giáo lý âu châu 2004, 2005, 2006 khá hiệu quả và có ấn tượng, chất lượng và uy tín của người cài hoa sen trắng bên ngực trái của chiếc áo lam được nâng lên nhiều bậc, đặc biệt là tinh thần vui để học, đến chùa để gặp nhau của lớp trẻ tăng lên nhìn thấy ! Tổng kết bế mạc chị Diệu Lý càng chu đáo hơn với những món quà tinh thần, cùng lời hàm ơn chân thành trong sự cảm động rưng rưng nước mắt, tới những mạnh thường quân của chi hội 3 vùng miền trung đã dành cho trại, khẳng định quí vị ấy là nền móng của thành quả ngày hôm nay !

Lần thứ sáu:
Thầy Hạnh Tấn vẫn là trưởng ban tổ chức, nhưng trưởng ban điều hành là một chị Huynh Trưởng đã từng tham gia từ kỳ trại đầu tiên, Thiện Hạnh Võ Thị Mỹ đến nay mới dám đảm trách, mặc dù chị đã là thành viên ban điều hành, ban đời sống của những trại huấn luyện, trại Liên Hoa hay khóa học của GĐPT tổ chức, trong 20 năm qua trên toàn Âu Châu, vì vậy lần này qui tụ khá đông Huynh trưởng trên khắp nước Đức, 12 anh chị và hơn 20 em đoàn sinh GĐPT các ngành, năm nay số lượng các em Oanh vũ của trại đã lên đến con số 30, ngành thiếu 70, ngành thanh 15 còn lại là phụ huynh, tất cả đều được…. ăn theo nhu cầu, học theo sở thích, được chơi tùy khả năng, đã thế áo, mũ mang biểu tượng của trại lại được tặng, nên từ bé tới… già ai cũng có để mặc, nhìn càng thấy đông đảo và đẹp đội hình hơn, đúng là của người phúc ta, mượn hoa cúng Phật, chị Thiện Hạnh đã quyết… vô tư.

– Trẻ thì thảo luận những đề tài của giới trẻ, ăn no rồi thi đấu thể thao, năm nay bắt đầu thêm trò chơi lớn (Spielaktivitäten), nội dung là về quê hương giúp đỡ đồng bào bị bão lụt, đúng hôm mưa rừng khá to nên trò chơi càng hấp dẫn và ý nghĩa, nhân thảo luận đề tài “Người Phật tử với quê hương”. Trò chơi lớn là một kiểu học rất hiệu quả, rất ấn tượng và đầy hứng thú cho lớp trẻ trong các loại trại mà GĐPT tổ chức.

– Người nhiều tuổi hơn thì được học giáo lý, thi cắm hoa chương trình này có bắt đầu từ năm trước và thi… phụ bếp, dĩ nhiên chơi thể thao vẫn được tham gia nếu ai còn đủ sức so tài cùng con cháu.

Số lượng trại sinh lần này 178, mọi khâu trong sinh hoạt cũng như điều hành khá suôn sẻ, nên đã để lại những thiện cảm tốt cho trại sinh cũng như người địa phương, là Phật tử hoặc không phải là Phật tử, đều vui vẻ đón nhận trại năm tới nhớ trở lại nơi này… đừng quên đó nghe, mọi người hứa sẽ giúp đỡ nhiệt tình hơn về nhiều mặt, trại năm nay được sự hỗ trợ tối đa của chi hội Stuttgart và Phật tử địa phương không thể nào kể chi tiết được, mong quí vị lượng thứ, nhất là chị Hồng Yến và chị Cúc, chị Oanh ! Mà chỉ xin ghi vào tâm mỗi trại sinh có mặt lần này. Đặc biệt mấy năm nay mỗi lần chia tay ai cũng nhận được 1 băng VCD ghi hình ảnh của trại do anh Thiện Chương làm và tặng cho tất cả mọi người, anh chị có sạp bán băng đĩa giảng pháp lấy tiền làm từ thiện tại chùa Viên Giác vào các dịp lễ !

Lần thứ bảy:
“Chưa khi nào… sướng như làm trưởng ban điều hành kỳ trại này” Đó là câu nói sau lễ bế mạc của một anh Huynh trưởng chót dại tuyên bố, “Không ai nhận làm thì anh.. làm”, và thế là sau 6/7 kỳ trại có mặt, anh đã thử lãnh nhiệm vụ lần này, kỳ tổ chức lần thứ 2 vì bận đi dự trại Liên Hoa nên vắng chứ không thì anh chả thiếu chuyến đi nào, lần trại này nâng quân số lên 195, đấy là chưa kể hơn 20 người của lớp Việt ngữ tại địa phương đến dự liên hoan văn nghệ đêm cuối. Lễ Lên Trời của Chúa năm 2008 đánh dấu nhiều kỷ lục, 1 địa điểm 3 lần tổ chức, số lượng đông nhất từ trước đến nay đã có đơn vị đến dự trại bằng xe Bus, đó là GĐPT Chánh Tín München 37 người, giữ chức vô địch năm nay, ăn ngon và nhiều đồ nhất nhờ chị Cúc, chị Oanh và bà con Phật tử địa phương, văn nghệ vui nhất vì đa dạng thể loại và nhiều nhóm tham gia cùng ban nhạc Stuttgart lần thứ 3 góp mặt, sinh hoạt các ngành đông vui nhất nhờ có mặt của nhiều anh chị Huynh trưởng đến từ Hamburg, Bremem, đặc biệt là các em thiếu niên vui hết chỗ nói nhờ được sự hướng dẫn của 3 anh Thiện Kim, Thiện Thịnh, Thiện Tựu toàn những nhân tài trẻ hiếm có khó tìm, trò chơi lớn dành cho các em kéo dài nhất…. 3 giờ đồng hồ trong rừng và nội dung cũng đạo pháp hóa ngang tầm với trại Liên Hoa, do anh Nguyên Mãn Trưởng ban hướng dẫn GĐPT Đức Quốc thiết kế, đạo diễn và dẫn chuyện, phụ huynh thì khỏi bàn vì họ vui như tết, bởi được nghe nhiều buổi thuyết pháp hay, bổ ích mà thật vui, lại thêm thi cắm hoa có giải thưởng do vợ chồng anh Long phụ trách, Oanh vũ đông nhất gần 50 em và cũng được chơi vui nhất nhờ sự hướng dẫn của chị Từ Lạc, chị Nhật Phúc, anh Quảng Trí. Còn lắm cái nhất nữa, nhưng đáng ghi nhận nhất là khi “nhìn” người ta lo lắng đóng góp cho tổ chức trại và “ngó” lại… thấy mình quá tệ !!!

“Thời gian” một trong 3 điều là… đi không trở lại bao giờ, mới đấy đã 6 năm trôi qua, 7 lần trại được tổ chức !

Thầy – người cha tinh thần của trại thanh thiếu niên sẽ đi nhập thất vô thời hạn vào tháng 9-2008, ai cũng biết có hợp thì có tan, có gặp gỡ thì có chia ly, bởi cuộc đời là những chuyến ra đi, vì vậy cũng nên để đôi dòng viết về Thầy, với tấm lòng Từ bi, Trí tuệ, Dũng cảm (Hạnh Tấn) dành cho trại thanh thiếu niên trong những năm qua.

Với hiểu biết hạn hẹp, cùng tinh thần kém cỏi, bản thân không đủ kiến thức để viết nhiều về Thầy, nhưng qua 7 năm theo Thầy làm việc thì tôi chắc chắn một điều rằng, bằng hành động, Thầy đã gửi đến chúng ta thông điệp “Chiếc áo không làm nên một nhà tu, một người Thầy chân chính thì không sợ có những đệ tử phản trắc, một người thông minh sẽ không tìm đến để học hỏi và phụng sự cho những kẻ háo danh, hám lợi” dù họ nhân danh bất cứ tổ chức gì hoặc ở bất kỳ cương vị nào !!

Lần thứ Tám :
Với quyết định sau lễ bế mạc trại lần thứ 7 tại Heilbroon, địa điểm mới sẽ là ở Tu Viện Viên Đức, thuộc phố nhỏ Ravensburg vùng miền nam nước Đức, vào thời gian nghỉ lễ Pfingsten như lâu nay, ai cũng nghĩ… TRỞ VỀ… bên Chùa to có vườn rộng hàng 10,000 m2, phong cảnh lại hữu tình thì lo gì mà không vui, không đủ chỗ cắm lều, không có Thầy hướng dẫn.

Vì vậy mà trong cuộc họp thường niên của Huynh trưởng GĐPT trên toàn quốc, tại Berlin cuối tháng 11 năm 2008 đã bàn bạc khá chu toàn, cho cả khóa giáo lý dịp Ostern tại chùa Viên Giác cùng liên trại Lộc Uyển – A Dục giai đoạn 1, giai đoạn 2 sẽ tổ chức liên trại song song với trại thanh thiếu niên, vì tổ chức chung sẽ tiết kiệm được sức người và tiền bạc cho tất cả, nhưng chắc chắn là vất vả không ít, song đổi lại đông thì vui… hao !

Ban tổ chức năm nay là GĐPT Đức Quốc chịu trách nhiệm, được sự hỗ trợ của các chi hội Phật tử như mọi khi, Trưởng ban điều hành là anh Liên đoàn trưởng có thâm niên hơn 10 năm của GĐPT Chánh Tín München, Minh An – Nguyễn Tất Thắng tình nguyện nhận lãnh, ai cũng khâm phục tinh thần dấn thân của anh, anh cũng là người có nhiều kinh nghiệm lãnh đạo, điều hành khóa giáo lý và trại Liên Hoa, nhưng trại thanh thiếu niên thì anh mới tham dự được 1 lần, phụ cho bên đời sống trại ở Heilbroon năm 2007, anh chuẩn bị lo lắng quan tâm điều hành đến từng khâu công việc, anh đã lập một ban điều hành toàn những gương mặt Huynh trưởng mới, hơn ½ là chưa tham dự trại thanh – thiếu lần nào, mà chỉ có tài trong sinh hoạt Gia Đình Phật Tử và trại Liên Hoa, rồi ban đời sống, ban sinh hoạt đông đảo, hùng mạnh chưa từng thấy, gần 20 người vì vậy khi muốn làm gì thì lại phải….. Họp !

Tu viện Viên Đức tuy vườn rộng, nhà to nhưng những nhu cầu cho sinh hoạt của mấy trăm con người trong 3 ngày thì không thể đáp ứng nổi, vì vậy phải mướn chỗ khác ! Một khu trường học rộng bao la, cây xanh rợp bóng mọi con đường, trong khuôn viên có 2 sân bóng đá ngoài trời, 1 halle thể thao trong nhà đủ làm 3 sân bóng chuyền, ngăn lại 1/3 làm nhà ăn, 2/3 làm chánh điện và là nơi sinh hoạt trong nhà, lại có sân khấu khá rộng có thể tổ chức đại nhạc hội, làm chỗ ngủ cho các em nam, một halle thể thao tầng trên ngay cửa ra vào đi thẳng lên, đó là nơi tập của các bộ môn nhào lộn, thể dục dụng cụ khác, dành làm chỗ ngủ cho phái đẹp từ lớn tới bé, già đến trẻ, nhà tắm thoải mái, bể bơi đẹp và rộng nhưng không được vào, phải nói đây là khu rất lý tưởng để tổ chức trại thanh thiếu niên, số lượng không hạn chế, càng đông thì càng vui !!

Chiều thứ 6 ngày 29-5-2009
Lễ khai mạc dự định 20h nhưng vì số lượng mới hơn 100, nên ban tổ chức cho lùi trễ lại đến 22h, để chờ phái đoàn München gần 100 người nữa đang bị kẹt xe trên xa lộ, cuộc hành trình chưa đầy 200km của họ mà mất 5 giờ chạy xe, kể ra cũng đáng nể, xuống xe là vào dự lễ khai mạc, nhập trại, ăn uống và tìm chỗ ngủ tính sau, lễ khai mạc năm nay hoành tráng chưa từng thấy vì có HÒA THƯỢNG Phương Trượng Viên Giác khai thị, cùng nhiều vị xuất gia tham dự, số lượng trại sinh mới vào lễ khai mạc mà đã hơn 200 người, phá kỷ lục ngay từ giây phút đầu tiên !” Nếu ta được đứng trên cao để… thấy xa hơn thì hãy nhớ, là nhờ ta đang đứng trên vai người Khổng Lồ” !!

XONG – lễ khai mạc thì giúp người mới đến làm những thủ tục nhập trại, xếp chỗ ngủ, dọn đồ ăn tối rồi đi… HỌP ! Gần 20 người ngồi chật kín phòng điều khiển âm thanh, đúng 23h30 phút tất cả đồng niệm Phật và cuộc họp bắt đầu, thật nghiêm túc, oai nghi cán bộ hiện lên từng khuôn mặt, giọng nói ai cũng rõ ràng, rành mạch không cười đùa, nhất là anh trưởng ban điều hành, chương trình ngày mai rất chi tiết nghe ra thật hấp dẫn…

Kết thúc cuộc họp được một lúc, khoảng hơn 2h sáng thứ 7 thì phái đoàn gồm 3 Gia đình là GĐ Chánh giác, GĐ Tâm Minh, GĐ Pháp Quang đến trên cùng chuyến xe Bus gần 60 người xuống tới nơi, lần đầu tiên miền Bắc tham gia trại qui mô như vậy, thôi thì ta vì người mà ngủ tạm trong halle mai tính sau, vài người đại diện làm việc với văn phòng là đủ. A Thiện Kim tuy chưa nhận được “quyết định” coi ngành, nhưng vẫn ngồi ở văn phòng để rà soát và phân chia đội, năm ngoái anh đã làm rồi mà ! Số lượng trại sinh lúc này đã lên gần 300 !

Riêng Huynh trưởng của GĐPT đang sinh hoạt trên toàn quốc đã được lệnh tổng động viên, nên dù xa xôi ngàn dặm, khó khăn cách trở đến đâu thì mấy anh chị cũng ráng tham dự, chỉ vắng mặt có 2 đó là A Thiện Mỹ và A Thiện Đẳng, 2 anh ở 2 đầu đất nước ! Kỷ lục chưa từng có trong 20 năm qua !

Ngày thứ 7 ngày 30-5-2009
Tôn trọng số đông, sáng 6h30 thức chúng, 7h thể dục với 14 thế “Như Lai Thần Công” Hít vào Nam Mô A, thở ra Di Đà Phật, được cộng chung từ 8 thế Bát đoạn cầm và 6 thế Hồng Bàng nội công, do một anh Huynh trưởng hướng dẫn từ mấy năm nay trong các kỳ trại. Sau đó sinh hoạt tự do chờ ăn sáng, các anh chị tranh thủ… Họp. Đây cũng nhờ công của anh trọng… tài Nguyên Mãn, hôm nào cũng như con thoi từ chùa sang trại và ngược lại, ngày nào biết ngày đó mai tính sau !!

Đúng 9h nghe tiếng chuông lắc leng keng, gần 200 em của 3 ngành tự giác nhanh nhẹn xếp hàng, háo hức chờ nghe chia đội và chương trình trong ngày, phụ huynh thì đứng ngoài xem con em mình với gương mặt hứng khởi cùng ánh mắt tin yêu, nhưng được nghe ban đời sống thông báo, tất cả vào tập trung hết, làm Lễ Phật rồi chia đội sau. Song cũng chấp hành nghiêm chỉnh và vào hàng ngũ !

Ban điều hành công cử anh Quảng Niệm một huynh trưởng lâu năm, tuổi đã ngoài 60 làm chủ lễ, anh có 3 người con là huynh trưởng đang sinh hoạt và hiện diện nơi này, anh thường xuyên có mặt để tu tập và tụng kinh tại chùa Viên Gíac, nhờ vậy mà anh đã hoàn thành trọng trách thật hoàn hảo, lời kinh rõ ràng, giọng tụng thiết tha, sau 25 phút nghi lễ kết thúc, gần 300 gương mặt háo hức hăng say muốn được thi thố trước đó, giờ chỉ thích ngồi, phải thừa nhận lời kinh cầu thật hiệu nghiệm, khiến nhiệt huyết đang căng phồng bỗng xẹp xuống ngay tức khắc, riêng anh thì mồ hôi đọng thành hạt nhìn thấy rõ trên gương người lớn tuổi, có lẽ vì chưa khi nào anh làm chủ lễ trước đông đảo tín đồ như vậy nên… mệt !

VÀO CUỘC :
– Ngành Oanh
Gần 80 em, nghe đã choáng váng, số lượng đông hơn cả những khóa giáo lý Âu Châu hoặc khóa giáo lý của GĐPT tổ chức hàng năm, đội quân này do chị Từ Đường, chị Nhật Phúc, chị Mai, anh Hùng trông coi cùng với sự hỗ trợ của các sư chú (Thông Trì, Huệ Chuyên, Huệ Ngộ, Huệ Lộc, Điệu Ninh) và sư cô Huệ Trang.

– Ngành Thanh – Phụ Huynh :
Năm nay khá đông nhưng xem ra thiếu chương trình, học, chơi, thi đua, có lẽ vì thiếu chỗ, thiếu người phụ trách, bởi ngành nào cũng đông, làm sao bây giờ ? vậy nên đành “Tất cả vì tương lai con em chúng ta”, bởi thế ngành này khá tự do và không phàn nàn gì ! vì được Hòa Thượng Kiến Tánh và Thượng Tọa Thiện Sơn, Ni Sư Như Viên hướng dẫn tu tập !

– Ngành Thiếu :
Ngành “Linh Hồn” của trại và luôn được quan tâm bậc nhất trong tất cả các ngành, bởi thu hút được mấy “Đại ca” ăn không biết no, lo thì không… nghĩ tới, là chuyện chẳng đơn giản chút nào vào những dịp nghỉ lễ ít ỏi trong năm học, vì ở lứa tuổi chẳng ra ông cũng chẳng ra thằng này thật khó điều khiển và sai bảo, năm nay quân số ngành thiếu đã lên đến hơn 110 em, số lượng trong mơ của nhiều khóa giáo lý cũng như trại họp bạn, vậy ai dám làm người lãnh đạo ? Dùng phương pháp nào để chỉ huy các em ? Bài toán chỉ được giải khi người lãnh đạo phải hòa mình vào tập thể này, quan tâm đến từng chi tiết nhỏ, để hiểu, để tôn trọng rồi dang rộng vòng tay bảo vệ, che chở và mở lòng yêu thương đến tất cả, luôn động viên khích lệ các em phát huy sáng kiến cùng tinh thần sống vì mọi người ! Chuyện đâu phải ngày một ngày hai, đó là kết quả của những năm qua !! Phải thế không quí vị ?

Vài dòng nói về anh Thiện Kim, anh nay ở tuổi ngoài 30, sinh ra ở LÀO đất nước có Quốc Đạo là Phật giáo Nam Tông, trưởng thành ở ĐỨC học trong trường Giòng bản xứ thuần đạo Thiên Chúa, học tiếng VIỆT ở… nước ngoài (Deutschland), đã qua trại huấn luyện huynh trưởng A Dục tháng 12 năm 2001 tại Thụy Sĩ, chính ngạch Bắc Tông Đại Thừa Phật giáo, bây giờ là Huynh trưởng nắm ngành thiếu nam của Đức quốc nhiệm kỳ hiện tại, 2007 đã cùng với chị Thiện Tịnh Huynh trưởng thiếu nữ tổ chức trại của ngành thiếu tại Tostedt, năm nay tháng 10-2009 tổ chức ở đấy thêm một lần nữa, mấy chục năm nay nhiệm kỳ này ngành thiếu khá sôi nổi với nhiều sự kiện, 2008 anh tham gia coi ngành thiếu trại thanh thiếu niên ở Heilbroon, năm nay anh đi tiếp mặc dù vợ mới sinh con gái được 3 tháng, bay từ Hamburg xuống thăm cha (Mẹ mới mất mấy tháng) tại Nürnberg, rồi đến trại trước 1 ngày !! “Là Huynh trưởng nghĩa là không ngại khó, quen nhịn ăn và biết sắp xếp việc nhà …” và ai muốn nhận xét người khác thì hãy nhìn kết quả của công việc họ làm ! Biette !! Mong lắm thay !!

Được sự hỗ trợ của chị Quảng Bảo, A Thiện Thịnh, chị Thiện Nhật, Anh Ký, chỉ trong 15 phút các đội đã chia xong, nhóm nào cũng có người chăm sóc, hướng dẫn, thi đua, chấm điểm, giờ hội thảo thì mấy anh chị có trách nhiệm nhắc nhở và giúp đỡ các em trong nhóm, giúp quí Thầy – Cô ổn định trật tự khi đang thuyết giảng cho ngành !

Một ngày thứ 7 hoàn hảo đến từng chương trình sau khi lễ Phật, sáng hội thảo về đề tài Niềm tin và Tuổi trẻ do ĐĐ Thích Hạnh Giới hướng dẫn, buổi trưa với đề tài Tranh chấp trong Gia đình được Thượng Tọa Thích Thiện Sơn chỉ dạy, chiều đến chơi thể thao với các môn, bóng đá… tình yêu, vì mỗi đội đông quá mà các anh chị muốn em nào cũng “được” và “phải” chơi, bởi có như thế sự cố gắng, hòa đồng, thân thiện, vui vẻ mới thâm nhập đến từng tâm hồn trẻ, trò chơi này cũng đơn giản mà không kém phần hứng thú, nhất là ở tuổi “Chúng mình”, từng cặp nam nữ cột 2 chân lại với nhau, phải dìu nhau chạy bằng… 3 chân, làm sao đá được bóng mà không té ngã, chính thế mà khó mở tỉ số, cuối cùng phải đá 11m luân lưu, thành tích của 4 đội Xanh – Đỏ – Hồng – Vàng được các anh – chị ghi nhận chi tiết và thông báo ngay, tiếp tục vào nhà chơi bóng chuyền 4 nam + 2 nữ cho 1 đội, bóng rổ cải tiến chơi 3 người 1 đội vì sân nhỏ, vòm rổ thấp, nhưng các đội phải phân chia đều… ai cũng được chơi, chứ không để xảy ra vụ thành tích là đẩy ít người có năng khiếu ra chơi tất cả các môn.

Chỉ trong vòng 3 giờ đồng hồ, mà các anh – chị đã cho hơn 100 em thi đấu 3 môn thể thao với tinh thần thân ái, đoàn kết và cố gắng dành chiến thắng, nhìn những gương mặt trẻ đầy tin yêu và nãm nguyện khiến lòng ai cũng ngập tràn bao niềm vui, vào bữa ăn chiều ngon miệng đến mức em nào cũng xin 2-3 xuất, làm quí cô bác trong nhà bếp te tua chạy không kịp thở !

Đặc biệt chương trình đố vui buổi tối Quizshow, nhờ sự giúp đỡ của anh Thiện Hà đã mang dụng cụ máy móc cần thiết từ Hannover xuống, để cho cuộc thi đua thêm hấp dẫn và hoàn hảo, những câu đố được chiếu lên màn hình, thêm Thủy Tiên 17 tuổi người dẫn chương trình bằng tiếng Đức, em đã tham gia 4 kỳ trại liên tục, được anh Thiện Kim tuyển chọn, đào tạo và em đã cùng cha – mẹ bỏ bớt cuộc nghỉ, chạy xe từ Italia (Bên Ý) về cho kịp dự trại hè ! Sau mấy câu hỏi thì các em trong tất cả 4 đội còn phải thi đấu một trò khác, được sắp xếp phía ngoài khu vực thi đố, vì vậy các em không căng thẳng mà vui, màn này kéo dài hơn 150 phút mà hình như các em vẫn thấy… thiếu!

“23h” chỉ tịnh Nachruhe, cả ngày chơi mệt và hôm qua ít ngủ nên hầu hết trại sinh chấp hành nghiêm chỉnh, nói đi ngủ là vui vẻ liền và không năn nỉ… cho chúng em thức tí nữa như những ngày khác ! Riêng ban điều hành thì phải… Họp, kiểm điểm trong ngày và lập trình cho tương lai ngày mai, hôm nay… tuyệt vời, ngày mai chưa biết… vì !!! Chuyện buổi chiều tối mai sẽ di chuyển gần 300 trại sinh sang chùa dự văn nghệ lửa trại cùng với liên trại Lộc Uyển – A Dục, đi thế nào ? đêm khuya về lại ra sao ? bài toán không đơn giản của người quản lý đội quân mấy trăm em tuổi dưới 17 !! Mà người Việt Nam thì nhỏ con nhưng tiếng lại… vang to, tuổi trẻ thì nghịch ngợm và hiếu động !!!

Chủ nhật 31-5-2009
Leng keng sáng dậy như mọi ngày ban đời sống thật tích cực, 7h thể dục buổi ban mai do huấn luyện viên võ thuật Thịnh Hiếu 23 tuổi, đến từ Mönchengladb cùng mẹ và 3 người em tham gia trại lần đầu tiên, thuộc môn phái Vinhchuaan quyền hướng dẫn, thêm nhạc làm nền lại có phương pháp sư phạm rất Tây nên ai cũng tỉnh ngủ, vui và học được nhiều động tác bổ ích, 8h ăn sáng mỳ gói… đói nên ai cũng xuýt xoa khen ăn thật là ngon, 9h toàn trại tập trung nghe Hòa Thượng Phương Trượng Viên Gíac nói chuyện, trong đó Thầy có kể một câu chuyện rất ấn tượng, xúc động với tất cả trại sinh về em bé 8 tuổi…. và có khá nhiều em thấy sao giống nhà mình quá ! Cha – Mẹ mình cũng rất thiếu thời gian cho mình ! Vì sao vậy ?

Rồi 10h đoàn quân trại sinh ta, đi sang Tu viện dự lễ Phật Đản lần thứ nhất ở đây, vì Tu Viện mới mua và được an vị Phật vào lễ Vu Lan năm ngoái 2008, hầu hết là đi bộ tuần hành vượt đoạn đường dài gần 3km, trong cái nắng đầu mùa hạ thời tiết thật tuyệt vời, mất chừng 30 phút thả hồn đi lang thang, sang đến chùa đúng giờ làm lễ, chưa có lễ Phật Đản ở chùa nào mà có đông tuổi trẻ như nơi đây, lần này, thật là tương lai huy hoàng, làm hơn 30 trại sinh Liên Trại huấn luyện phải đứng ngoài cửa Chánh điện nhìn vào chiêm bái, lễ xong tuổi trẻ túa tràn ra khắp sân, vườn chùa, lại là đội quân hiếu động nên càng thấy đông, lam viên đoàn sinh GĐPT cũng hùng hậu chưa từng thấy bởi 2 bên nhập một, Thầy cũng chưa có bao giờ vui bằng hôm nay, cơm chùa lại ngon quá nên ăn mấy cũng chưa no, mà số lượng thì tăng lên không thể tưởng, vì vậy mà đồ ăn thiếu trầm trọng, phải đánh xe qua bên trại chở về để vực cái…. Đạo quân ăn bao nhiêu cũng… thiếu này !

Con đường sáng em đi, ăn no rồi trở lại, thấy nó dài… vô tận, về bên trại nghỉ ngơi chút để tiếp tục chương trình mới, với đề tài “Thói quen tiêu thụ” do sư cô Tuệ Đàm Châu hướng dẫn, thấy các em thuyết trình cũng khá sôi nổi chủ yếu là bằng tiếng Đức (auf deutsch), tranh thủ lúc các em học thì ban điều hành… Họp, bàn cho trò chơi lớn buổi chiều của ngành này, vậy mà cũng mất hơn tiếng đồng hồ mới xong !

Trò chơi lớn từ 15h bắt đầu !
Do anh Minh An đạo diễn, với sự cộng tác đắc lực của anh Nguyên Hoằng và anh Thiện Lạc !

Nội dung là vào triều đại vua A Dục, có phe bảo thủ chống lại nhà Vua và đạo Phật nên rắc rối, trong khi đó vị “Vua Phật tử “thuần thành kính đạo này muốn cử nhiều phái đoàn truyền giáo, đi khắp nơi để rao giảng chánh pháp ! Các đội phải cải trang thế nào để ra khỏi thành, mục tiêu là qua mắt phe bảo thủ, gian ác đầy quyền lực lại nguy hiểm, để hoàn thành xứ mạng của nhà Vua giao phó!! Khó chứ không phải… đùa !

Một buổi chiều nắng đẹp, trời trong tựa pha lê, những sợi gió mơn man trên từng khuôn mặt như muốn kéo dài thời gian ra đến vô hạn, mặc dù chỉ vài giờ nữa là tới bữa ăn chiều, đã từng tham gia 7/8 lần đi trại mà chưa khi nào có được dịp thời tiết đẹp, dụng cụ thể thao, sân bãi đạt tiêu chuẩn nhiều như thế này, nên thấy tiếc đến cồn cào ruột gan, vì nhìn thấy những bước chân lang thang đang dạo quanh ngắm cảnh trời và chờ đợi!

Giờ cơm đến rồi… giờ cơm đến rồi vào ăn còn sang chùa dự…

ĐÊM LỬA TRẠI
Năm nào chả có lửa trại ở ngoài trời rồi văn nghệ ở trong nhà, lý do thời tiết và để cho sự theo dõi được tập trung hơn, nhưng năm nay thì khác là vừa đốt lửa vừa ca hát, trình diễn võ thuật, vũ khúc của các em nhỏ, múa lửa, ca hát của các anh – chị lớn, hai trại nhập lại và cùng biểu diễn tại đây, cạnh đống lửa và dưới “phông màn” làm… bằng dây, chữ kết bằng… cây, bên trên sân khấu… cỏ ở ngoài trời, “trong hội trường… ngàn sao” do các anh chị bên liên trại A Dục – Lộc Uyển trang trí !

Nói đến LỬA TRẠI thì cũng nên có vài dòng về ý nghĩ của “tiết mục” không thể thiếu này trong mỗi kỳ trại của GĐPT

– Trời : Phải là thời tiết đẹp trời trong xanh gió nhè nhẹ, không bão tố mưa sa.
– Đất : Là vị trí trung tâm, kín gió, bằng phẳng rộng rãi đủ để toàn trại có chỗ tham gia.
– Người : Phải là những anh – chị có kinh nghiệm sinh hoạt chuẩn bị, lo tổ chức cho các đội đi kiếm củi như là một hình thức thi đua trong sinh hoạt, về để đấy, sau đó những anh – chị “Làm nhiều hơn nói” bắt đầu xếp củi, củi do đoàn sinh lượm về trượng trưng như các em vậy, que nhỏ xếp trong, cây lớn dựng ngoài, chụm đầu vào nhau với ý nghĩa…
“HÌNH” lớn che chở cho nhỏ, cũ bảo vệ mới còn …
“THỨC” là “Ý HÒA và Đoàn kết”.
– Thời gian : Chờ trời tối !

Mà bên xứ Âu châu này vào mùa hè chờ màn đêm buông xuống thì thật là… mệt, đến 21 giờ rồi mà vẫn sáng nhìn rõ mặt nhau thì làm sao thấy lửa, đã thế ngày thì nóng, đêm nhiệt độ xuống nhanh nên không thể phong phanh trong manh áo trại, mà phải mang áo khoác vì vậy nhìn ai cũng… to. Cũng thấy ái ngại cho đoàn bé thơ đang chờ… biểu diễn !

– Khai lửa : Nếu có Thầy – Cô thì thỉnh quí ngài đến tham dự, khi đã tập trung toàn thể trại sinh và nhóm lửa… “Nhiệt tình” vào “Khối củi trại sinh”, nếu không có Thầy – Cô tham dự thì anh hoặc chị, cao tuổi đời, cao chức vụ, cao thâm niên sinh hoạt sẽ làm công việc khai lửa.

– Nội dung : Nhảy múa, ca hát, mỗi điệu múa một bài ca đều mang ý nghĩa nhất định, làm thế nào mà tất cả mọi người cùng tham dự, phải hào hứng và tiếp nhận nội dung của những tiết mục trình diễn đó một cách tự nhiên không gò bó. Điều không đơn giản !!!

– Tiếp củi : Khi lửa nhỏ phải cho thêm củi vào “Ngó vậy chứ không phải vậy”, thế thì là sao ? Vì gần lửa thì… rát mặt, tiếp củi là để lửa cháy to hơn… mà đây “HÌNH” là lửa nóng đỏ cháy to, “THỨC” là lửa nhiệt tinh vì tổ chức trong lòng bùng lên và cháy mãi, do đó người tiếp củi phải được lựa chọn cẩn thận, trong lòng phải TỪ BI lân mẫn, thể hiện lên gương mặt thoải mái, cử chỉ thêm củi phải dịu dàng nhẹ nhàng như chăm sóc đàn em, nhưng phải dùng TRÍ là đưa củi vào thế nào mà không bị… phỏng rát, DŨNG CẢM sẵn sàng làm việc… thêm củi bên cái nóng, cạnh cái vui mà lòng không xao động đến bất cứ khi nào… tàn cuộc !! Nhìn ngắm, nhận xét, hành động nhưng không nói !! “Im lặng và bất ngờ, sẽ nói lên tất cả, như chùm hoa trong lá, nhờ hương bay thay lời” Im lặng là sức mạnh tuyệt đối !

– Lửa tàn : Cuộc chơi đang vui, lửa còn đang cháy sao đã làm lễ… lửa tàn ? Tất cả Lam sinh hãy vai kề vai quanh đống lửa, im lặng tưởng nhớ tới các anh – chị, đoàn sinh đã vì tổ chức mà quên mình, vì lý tưởng mà trọn đời hiến dâng tài năng và thân xác, hãy tự hỏi lòng mình lửa nhiệt tình đã tàn chưa?? Bởi cái nghề bỏ “Lương Tháng” để mua “Lương TÂM”, làm việc thiện nguyện này không dễ chút nào, cúi đầu 2 tay dâng nước mời bề trên (Khiêm tốn và tôn kính), dưới vòng tay che chở chăm sóc đàn em từng ly từng tí (Mở rộng lòng thương và hiểu việc mình làm), đang vui đấy, đang hăng say nhiệt tình đấy vẫn có thể bỏ ngang, xa rời tổ chức… tự do mà !!!

Tất cả sự… “Ngộ” ra “Ý Nghĩa” của “Lửa” này, là nhờ công của anh Hồ Chí Cường – Pháp danh Quảng Dũng, tác giả cuốn “Nụ cười áo lam”…, tác giả của trang nhà GĐPT.Thế Giới, Huynh Trưởng sinh hoạt cấp Tấn nổi danh khắp Hoa Kỳ, gần 50 tuổi đời mà có hơn 30 năm tuổi… Áo Lam, lần này đáp lời mời của Ban hướng dẫn GĐPT Đức quốc, anh chịu trách nhiệm chính trong khâu sinh hoạt của Liên Trại A Dục – Lộc Uyển, nhìn cái cổng trại hoành tráng chưa từng có trong mấy chục năm nay ở Âu Châu, ngắm từng gương mặt đầy nhiệt huyết, ngưỡng mộ của gần 30 trại sinh sau bế mạc trại, đủ biết anh tài cao và hiểu biết cùng khả năng sư phạm cỡ nào ? Mới gặp có lẽ không một ai hiểu nổi anh, một người cả ngày không nói, không vồn vã, không niềm nở tươi cười, ngủ ít ăn lại càng ít mà có đủ sức làm những việc phi thường, lạ đời đến như vậy !! “Quả là biết thì không nói, nói thì không biết” !! Dành phần viết chi tiết về anh, về Liên trại cho các anh – chị trong ban điều hành cùng trại sinh A DỤC – LỘC UYỂN kỳ này !

Nghe đâu năm tới sẽ tổ chức khóa giáo lý của người lớn, trại Liên hoa của GĐPT, trại thanh thiếu niên cùng thời gian, cùng địa điểm, cùng một ban điều hành !! Đây là một sự kiện trọng đại trong dịp kỷ niệm 1000 năm Thăng Long, kinh đô của một thời Phật giáo Việt Nam huy hoàng nhất lịch sử, vì vậy không thể bàng quan với cái… thấy mà không cần hiểu, chúng ta hãy nên cẩn thận, cân nhắc trong mọi quyết định ! Mong lắm thay !

Thứ 2 ngày 01-6-2009
Ngày quốc tế thiếu nhi, lẽ ra phải là một ngày vui tuyệt đỉnh song xem ra cũng không được hoàn mỹ cho lắm, leng keng thức chúng đúng giờ, thể dục phải… chờ vì nhiều người còn ngái ngủ, ăn sáng hình như không đủ, ngày cuối mà thông cảm đi, tạm biệt phái đoàn 3 gia đình miền bắc ! nhìn cảnh chia tay, thấy các em thật nhiều ân tình ! Tiếp tục vào học khóa chót !

– Oanh vũ… phát Medeile, năm nay anh Thiện Kim đã chuẩn bị thật chu đáo, sáng kiến thật mới mẻ, đủ 3 loại huy chương Vàng, Bạc, Đồng 200 cái, một mặt in bộ môn thi đấu, một mặt dán Logo của trại thanh thiếu niên và… “niên đại 2009”, anh cùng mấy em thiếu niên làm 2 đêm mới xong việc cắt tròn, dán lên, ngoắc dây mang màu quốc kỳ nước Đức và phân loại !!

– Phụ huynh được Hòa Thượng Kiến Tánh giảng pháp giữa sân vận động, ngồi trên cỏ giữa nắng mai vàng thật tuyệt vời và lãng mạn.

– Ngành thiếu lẽ ra là giờ tìm hiểu lịch sử Việt nam của anh Quảng Dũng, nhưng vì lý do nào đó mà anh không tham dự, nên ban sinh hoạt cho các em chơi kéo co ở ngoài trời, cũng vui !

11h Bế mạc: Nghiêm túc, đúng bài bản cả hình thức lẫn nội dung, thành phần nào cũng được phát biểu cảm tưởng, ai cũng đọc chậm rãi rõ ràng, đã thế còn thêm phần phát cúp (Pokal), trao Medeile (Huy chương), 4 môn, 4 đội hàng trăm em, nhờ cả Thầy – Cô trao danh dự !

Năm nay lần đầu tiên có Hòa Thượng Viên Giác đến dự nên các anh chị trong ban điều hành phải cố gắng làm cho ngang tầm lễ bế mạc của những khóa giáo lý tên tuổi, mà Thầy là người nổi tiếng về kỷ luật tu học, cái gì cũng phải đúng và có nguyên tắc, Thầy luôn khuyên học thêm, làm thêm, tu thêm, viết thêm những điều hay từ việc làm và Thầy cũng rất rộng rãi về mặt tài chính, cứ làm đi không phải lo, Thầy tặng hàng trăm cái quạt vải lụa có in những câu châm ngôn rất hay và có ý nghĩa rất đạo cho các anh – chị – em, “Nhớ quạt cho mát mẻ… đừng có nóng”, trước đó mấy phút được phát hành 5€, có lẽ Thầy vui vì sự bất ngờ sau 7 năm, nay đã nhìn thấy tương lai !!

Có thực mới vực được đạo, năm nay ban nhà bếp vất vả nhất trong 8 kỳ trại, viết về ban này có lẽ cần nhiều giấy mực, nên thành kính tri ân chị Cúc 4 năm liền có mặt, chị Hạnh cũng 3 năm thì phải, cùng rất nhiều cô bác anh chị khác, cảm ơn tất cả mọi người và nguyện cầu Phật, chư bồ tát gia hộ cho quí vị cùng gia quyến thân tâm thường lạc, mọi điều như ý !

Để kết thúc bài viết dài kỷ lục, như nhân duyên của người viết với TRẠI THANH THIẾU NIÊN từ 7 năm nay, thì nên điểm qua về một địa phương có nhiều thành tích nhất kỳ này !

Gia Đình Phật Tử Chánh Tín München
Đúng là năm con TRÂU, một loài vật gần gũi, dễ thương, hiền lành mà chăm chỉ, họ cũng thừa hưởng những đức tính quí báu đó thì phải, nên năm nay họ phá nhiều kỷ lục đáng nể từ đầu năm, khóa “Học” giáo lý dịp Ostern, trong trại huấn luyện, bây giờ đến trại “Chơi”

Tiền khách :
– Hoàn cầu : Đón anh Trưởng ban hướng dẫn GĐPT Hải Ngoại Tâm Kiểm – Bạch Hoa Mai và anh Quảng Dũng – Hồ Chí Cường người nổi tiếng như đã nói ở trên !
– Châu lục : Đón chị Tâm Bạch – Trần Huyền Đan Trưởng ban hướng dẫn Âu Châu
– Quốc gia : Đón anh Quảng Bình – Trần Quốc Thái thành viên ban hướng dẫn Nauy

Hậu chủ:
Liên đoàn trưởng Minh An – Nguyễn Tất Thắng làm trưởng ban điều hành trại thanh thiếu niên
Liên đoàn phó Thiện Tựu – Nguyễn Phước Vĩnh Thành làm trưởng ban đời sống trại TTN
Số lượng : vô địch – liên trại A Dục – Lộc Uyển 6 người, bên trại thanh thiếu niên gần 100

Công việc nhiều, vinh dự lắm, oai danh lừng lẫy cao tột thì làm sao không có nhiều kinh nghiệm, chúc các anh – chị – em huynh trưởng, đoàn sinh, phụ huynh của gia đình này luôn tinh tấn trong mọi lĩnh vực công tác và là tấm gương soi cho thiên hạ !

“Cái được luôn là cái mất, như cuộc đời năm tháng khác gì đâu”
Sau lần trại này, ai thấy được ? Còn ai thấy mất ? và chúng ta đã TRỞ VỀ đến đâu rồi ? Chúng ta có bám vào La Bàn “BI-TRÍ-DŨNG” để mà đi hay không ? Chúng ta có ngắm Mục đích là “Đào tạo thanh – thiếu – đồng niên thành người Phật Tử chân chính” hay không ?

Trước khi – Trong lúc và Sau kết quả mỗi công tác ta có thấy lòng mình vui vẻ, gương mặt thoải mái, lời nói ôn tồn, cử chỉ dịu dàng hay không ? Và tình yêu thương là con đường duy nhất đi đến chân lý một cách an toàn, mà ai cũng có thể làm được !! Bởi giá trị lớn nhất của đời người là “Tình yêu thương, bạn bè và lòng tự tin”

Chúc tất cả trại sinh cũng như đọc giả ai cũng sở cầu như ý nguyện, thân không bệnh tật để tâm không phiền não, hàng ngày an vui… hẹn gặp lại tất cả !

NAM MÔ TINH TẤN BỒ TÁT MA HA TÁT

Viết xong ngày 25-7-2009 München

Thiện Tín – Phan Tiến Dũng

637 lượt xem