Anh chị cùng các em thân mến.

Những giờ phút sôi động đã trôi qua nhanh chóng, ánh lửa trại cũng dần tàn và màn đêm đã nhuộm đen bóng tối quanh ta. Giây phút này chúng ta được ngồi gần bên nhau quanh ánh lửa tàn để trải lòng tâm sự cũng là chút duyên kỳ ngộ hi hữu trong đời. Vì dòng đời có bao giờ ngừng trôi và tâm tư đâu có nhiều thời gian để lắng đọng. Những người áo lam khó khăn thì phải bươn-chải cơm, áo, gạo, tiền lo cho gia đình thoát qua những cơn đói rét; những anh chị nào đa đoan công việc thời khó thoát khỏi đường danh lợi với bao nhiêu trách nhiệm và áp lực công việc đè nặng oằn vai. Nhưng hôm nay, những người áo lam hiện diện nơi đây đã chứng tỏ một điều là tất cả mọi thứ lo toan chỉ là thứ yếu: Chúng ta từ bỏ phố phường, tiện nghi đời sống, cả những nỗi lo âu thường trực hằng ngày, từng giờ để lên núi rừng, xuống biển sống một ngày an vui và vô tư lự.

Khi chúng ta có mặt nơi đây thì những trung tâm mua sắm, siêu thị, những bộ máy game online, nhà hát, khu giải trí, Casino, television…. Không có mặt chúng ta; quạt máy, máy lạnh càng không cần thiết giữa trời cao, biển rộng này.

Chợt nhớ câu chuyện kể về ngài Nan Đà, vị vương tử của dòng họ Thích Ca, đã xuất gia rồi mà ngày đêm vẫn tơ tưởng đắm say trong mộng tưởng khoái lạc về những khi còn sinh sống nơi kinh thành Ca Tỳ La Vệ. Đức Phật dắt ông lên cung trời để ông thấy nếu chuyên tâm tu hành thì ai cũng có thể hưởng phúc nơi cõi trời; rồi lại dắt ông xuống điạ ngục để biết nếu sa đà trong ngũ dục chắc chắn là phải đoạ. Ngài Nan Đà kinh sợ chỉ nguyện tu sao khỏi đoạ địa ngục chứ không cầu hưởng phước nơi các cung trời.

Các anh chị em thấy không! Nếu chúng ta có mặt nơi cung trời thì chắc chắn không phải đoạ vào địa ngục và ngược lại, nếu phải đoạ vào địa ngục thì không có sinh sống nơi cung trời. Hôm nay chúng ta có mặt nơi đây sống an vui với lòng buông xả những lo âu, phiền muộn thì nơi chốn phồn hoa đô hội cùng đủ thứ cám dỗ kia đã vắng mặt chúng ta, lỗi lầm, đấu tranh trong đời sống lấy đâu sinh khởi!

Gia đình Phật tử Việt Nam đã và đang làm một công việc rất khiêm tốn là giữ gìn cho chúng ta tránh xa vào các vực sâu sa đoạ, phiền trược của cuộc đời. Bản thân của mỗi người sống chân thật thì chắc chắn xã hội sẽ bớt xấu đi, chưa bao giờ Phật Pháp chùng chân dừng bước ngăn ngại vì số đông mê lầm, tội lỗi lấn át đạo đức xã hội. Các anh chị phải nhớ một điều, do đạo đức suy đồi mới phát sinh phong trào Gia Đình Phật Tử; và do vận nước chìm đắm trong màn đêm mà Gia đình Phật Tử Việt Nam Trên Thế Giới ra đời.

Đêm lửa tàn này nhắc quí anh chị một việc tối cần thiết là mỗi Phật Tử chúng ta phải vươn vai đứng dậy đón bình minh, một ngày mới bắt đầu từ mỗi bản thân chúng ta trong mọi hoàn cảnh phải biết tự kiểm soát lấy mình trên con đường góp phần làm trong sạch xã hội.

Nguyên Hoàng

490 lượt xem