Trong lễ hội Hành hương Ấn Độ của Gia Đình Phật Tử trên thế giới ngày khai mạc Đại hội tại Trung tâm Viên Giác là ngày 7-11-2004. Như chương trình định sẵn là 4g30 thức chúng, 5g00 sẽ hành lễ tại tháp Đại giác. Sau nhiều ngày hành trình thấm mệt trên những đường bay, hầu như tất cả đều ngủ say như chết. Bổng có tiếng chuông khua leng keng- leng keng… từ tầng trệt đến lầu 2, lầu 3 khiến mọi người đều ngồi bật dậy như nhà binh vậy. Sau khi xem đồng hồ quí thầy và các anh chị phát giác ra chỉ mới có 3g00. Hỏi người khua chuông báo chúng là ai?
Té ra là anh Mai. Thì ra anh từ Bangkok, Thailand bay qua Ấn Độ một mình nên không ai báo cho anh biết là giờ Ấn Độ, bang Bihar đi chậm hơn Thailand tới 1 tiếng rưỡi, và anh cũng quên chỉnh giờ. Báo hại mấy Phật tử đã thức dậy, vệ sinh, mặc áo tràng vào rồi không lẽ vào ngủ lại! Thế là ngồi nhâm nhi tách trà và café đợi chờ trời sáng.
Ôi có đêm nay ngồi chờ trời sáng tại Bồ Đề Đạo Tràng cũng là một kỷ niệm khó quên.
644 lượt xem
Tin khác
Trên chuyến xe về thăm quê hương miền Tây, Trưởng HCC ngồi vào hàng ghế chật chội, bên cạnh một cô hàng – có lẽ là buôn chuyến – chung quanh toàn là hàng hóa, không cục cựa gì được…
Một đời người Huynh Trưởng, nếu không tính các trại huấn luyện Chăn Đàn Tuyết Sơn, Đội/Chúng Trưởng Anoma – Ni Liên của thời Đoàn Sinh thì sẽ trải qua 4 trại…
Chuyện không thể nào từ chối, anh hoan hỷ đảm nhiệm thông suốt việc dẫn lễ cho tang sự cho đến trưa ngày áp cuối đám tang (tức ngày hôm sau thì di quan), cũng nhằm ngày bên nhà người bà con anh chính thức tổ chức hôn lễ. Không sao cả!…
KHÓ QUÁ… BỎ QUA! Ngày kia có một Huynh Trưởng GĐPT nọ làm chủ lễ buổi sám hối thường kỳ của toàn thể đơn vị Gia Đình đêm 14 âm…
Nghe con được biểu diễn văn nghệ cúng dường Phật Đản ở chùa, mẹ hoan hỷ lắm, tắm rửa, ăn cơm, thay áo quần đẹp đến chùa sớm hơn mọi khi để có vị trí thoải mái xem buổi trình diễn…