Huynh trưởng B:
– Sao anh nói vậy?
– Không phải sao? Cứ mỗi lần anh hát chưa dứt phiên khúc đầu thì khán giả cười cái rần trong khi bài hát rất buồn như vậy!
Huynh trưởng B:
– Anh có nhớ anh hát cái gì trong đoạn đó không?
– Sao không nhớ! Này nhé “Giữa thủ đô xa hoa, nàng thắp lên ngọn đuốc sói trán quê hương”…
Huynh trưởng B ôm bụng cười, bây giờ huynh trưởng A mới biết mình biến ngọn đuốc cháy sáng chói thành sói trán quê hương nên ngẩn người ra.
3243 lượt xem
Tin khác
Trên chuyến xe về thăm quê hương miền Tây, Trưởng HCC ngồi vào hàng ghế chật chội, bên cạnh một cô hàng – có lẽ là buôn chuyến – chung quanh toàn là hàng hóa, không cục cựa gì được…
Một đời người Huynh Trưởng, nếu không tính các trại huấn luyện Chăn Đàn Tuyết Sơn, Đội/Chúng Trưởng Anoma – Ni Liên của thời Đoàn Sinh thì sẽ trải qua 4 trại…
Chuyện không thể nào từ chối, anh hoan hỷ đảm nhiệm thông suốt việc dẫn lễ cho tang sự cho đến trưa ngày áp cuối đám tang (tức ngày hôm sau thì di quan), cũng nhằm ngày bên nhà người bà con anh chính thức tổ chức hôn lễ. Không sao cả!…
KHÓ QUÁ… BỎ QUA! Ngày kia có một Huynh Trưởng GĐPT nọ làm chủ lễ buổi sám hối thường kỳ của toàn thể đơn vị Gia Đình đêm 14 âm…
Nghe con được biểu diễn văn nghệ cúng dường Phật Đản ở chùa, mẹ hoan hỷ lắm, tắm rửa, ăn cơm, thay áo quần đẹp đến chùa sớm hơn mọi khi để có vị trí thoải mái xem buổi trình diễn…