Xưa có vị Công chúa được vua cưng quý hết sức. Một hôm trời mưa, thấy bong bóng nước nổi trên mặt hồ, lấy làm thích ý, nàng liền đòi Vua lấy bong bóng nước ấy làm một tràng hoa để mang trên đầu. Vua đáp:

– Bong bóng nước đâu có thể cầm bắt, làm sao có thể kết thành vòng hoa được.

Nàng Công chúa không chịu, dọa Vua nếu không được thì sẽ tự tử. Vua lo lắng, cho mời tất cả những người thợ tài giỏi nhất trong nước, nhưng ai cũng bó tay. Sau có người thợ già nói rằng:

– Tôi có thể làm được, nhưng phải mời Công chúa đến chứng kiến.

Và người thợ già thưa với Công chúa rằng:

– Tôi có tài kết bong bóng nước làm thành những tràng hoa, nhưng không thể phân biệt bong bóng tốt xấu, vậy xin Công chúa tự thân lựa những bong bóng đẹp rồi đưa cho tôi kết thành tràng hoa.

Công chúa tự tay xuống nắm bắt bong bóng, nhưng bắt cả ngày mà không được cái nào. Sau cùng mỏi mệt quá, nên phải bỏ đi. Nàng Công chúa mới hiểu rằng bong bóng nước làm mê hoặc mắt người, tuy có hình chất nhưng sanh ra rồi diệt ngay. Thân người là giả dối, vui ít khổ nhiều, sanh sanh diệt diệt, không thể tồn tại lâu dài.

(Kinh Thủy Thượng Bào)

Trích “Những Mẫu Chuyện Đạo” của HT Thích Minh Châu

474 lượt xem