VĨ ĐẠI

Dưới cờ Sen Trắng, Anh Chị Em Huynh Trưởng và Đoàn Sinh GĐPTVN lắng nghe:

Mục đích tối hậu của Phật tử chúng ta là giải thoát chính mình và cho người ra khỏi sự chi phối của sinh già bịnh chết phiền não và khổ đau. Hiểu biết cho được (giác ngộ) đời là vô thường, vạn pháp là vô ngã, nát bàn là tịch diệt. Làm hiển lộ bản tâm (minh tâm), thấy được bản tánh (kiến tánh) thoát vượt sanh tử, thành tựu Phật Huệ, thành tựu Phật Nhãn, thành tựu Phật hạnh, phương tiện độ khắp chúng sanh. Làm được như vậy thì mỗi chúng ta là một con người vĩ đại.

Nói đến đây tôi nhớ Jim Collins đã mở đầu tác phẩm từ tốt đến vĩ đại (good to greast): “Chúng ta không có những trường học vĩ đại chính vì chúng ta đã có những trường học tốt. Chúng ta không có những chính quyền vĩ đại, chính vì chúng ta đã có những chính quyền tốt. Rất ít người sống cuộc đời vĩ đại chủ yếu vì người ta chấp nhận một cuộc sống tốt. Đa số các công ty không bao giờ trở thành vĩ đại chính là vì đa số đã trở nên khá tốt.

Trong đạo Phật chúng ta, Hiền Nhân, Hộ Pháp Nhân Vương, Thiên Vương, Phạm Vương, Đại Phạm Vương, Chuyển Luân Thánh Vương, Tu Đà Hoàn, Tư Đa Hàm, A Na Hàm đều thuộc vào hạng tốt và rất tốt, nhưng không là vĩ đại vì chưa hoàn thành hai sứ mạng : Tự độ và độ tha.

Điều thực sự thú vị mà tôi muốn chia xẻ cùng tất cả Anh Chị Em là để đạt được những thành quả từ tốt đến khá tốt đòi hỏi phải có những con người quản lý và điều hành giỏi đạt được những tiêu chí từ khả năng kiến thức, trình độ nghiệp vụ, óc sáng suốt, mẫn cảm, quyết đoán mà xuyên qua đó con người có thể đánh giá được. Còn con người vĩ đại dù là trên bất cứ lãnh vực nào cũng tỏ ra rất bình thường, hầu như không bao giờ họ nghĩ đến cá nhân, quyền hạn cũng như quyền lợi mà họ cần được hưởng. Họ hoá thân vào tập thể, tất cả chỉ vì mục đích của việc làm mà sẳn sàng dấn thân hy sinh từ tiền bạc tài sản đến sanh mạng. Họ hoàn toàn biến mình trong tập thể trong cộng đồng và trở thành nguồn năng lực của guồng máy, kỷ luật của guồng máy, sinh mệnh của guồng máy. Jim Collins không nói suông mà là dẫn chứng con người thật và việc thật trong khoảng bốn chục năm trở lại đây.

Thuật ngữ của nhà Phật có thể gọi kẻ vĩ đại là kẻ phá chấp triệt để. Cụ thể là phá ngã và phá pháp. Phá ngã là phá cái tôi để người khác phải theo và phục vụ. Phá pháp là không còn có chủ trương đường lối (ngã sở) để người khác hành hoạt và phục tùng. Phải chăng đây là tinh thần vô kỹ vô công vô danh của nền đạo học Đông Phương và cũng là tinh thần vô tướng vô tác của Phật Giáo trên con đường hội nhập và phát triển trong thời hiện tại.

Xin Anh Chị Em kiểm nghiệm, quán chiếu, xét soi.

Thân kính cùng tất cả anh chị em./.
BBT

834 lượt xem