THIỆN TRÍ – HIỀN HỮU.

Là Huynh Trưởng tất cả chúng ta đều là Thiện Hữu Tri Thức, là Hiền Hữu của nhau trong chánh pháp. Thân cận bảo ban nhau lánh xa việc xấu ác, sách tấn nhau cần mẫn làm việc lành, đó là cách rút ngắn lộ trình tu tập, cần cầu huệ trí thẳng tiến đến quả vị Chánh Đẳng Giác Bồ Đề Vô Thượng.

Trong kinh Tiểu Bộ số 316 có câu chuyện kể lại rằng:

Ngày xửa ngày xưa trong khu rừng kia có con thỏ rừng trí giả, xinh đẹp, sống hào hiệp và kết bạn với một con khỉ, một con chó rừng và một con rái cá. Tùy theo môi trường mỗi con đều có một cách sống riêng. Nhưng đến tối cả bốn đều tổ chức họp mặt. Ở đó chúng thống nhất là phải trở thành những con vật tốt, những con vật ưu tú, sống gương mẫu đối với đồng loại và đồng loạt vươn lên cuộc sống chí thiện trong tương lai. Bước đầu tiên là phải biết giữ giới của Phật, bố thí rộng rãi, sách tấn nhau hạ thủ tu trì, không được giải đãi. Hôm nọ đúng vào ngày trì giới. Rái cá không sát sanh, bằng cách không săn mồi. Nó thong dong đi trên bờ hồ và thấy một xâu cá hồng bên cạnh lối đi, nhưng quan sát chung quanh, không thấy ai. Rái cá cất cao giọng hỏi: “Xâu cá Hồng nầy là của ai?” Không có ai trả lời. Rái cá lặp lại câu hỏi ba lần. Núi rừng vẫn yên lặng. Nó mang xâu cá về hang, lòng tràn ngập niềm vui. Mình không sát sanh, mình không ăn cắp mà vẫn no đủ.

Lại nói con chó rừng, ghé vào một túp lều. Không có ai ở nhà. Trên vách lại có một xâu thịt nướng và nhiều thức ăn khác dư thừa, sau một cuộc liên hoan. Nó đi xung quanh và cất tiếng hỏi: “Các thực phẩm nầy là của ai?”. Núi rừng vẫn yên lặng. Nó lặp lại câu hỏi ba lần. Không có ai trả lời. Nó mang thức ăn về hang và sung sướng. Mình không sát sanh. Mình không ăn cắp mà hôm nay mình vẫn no đủ.

Lại nói con khỉ, cũng đi lang thang trong rừng, bắt gặp trên lối đi một cành cây sum sê quả chín. Nó nhìn chung quanh và cả trên cây, rồi cất tiếng hỏi: “Nhánh cây nầy là của ai. Núi rừng vẫn yên lặng. Nó lặp lại câu hỏi ba lần, vẫn không có ai đáp lại. Nó mang nhánh cây về bộng cây, lòng tràn ngập niềm vui: “Hôm nay ta nhiếp tâm nhớ về giới bổn của Phật, không chạy nhảy lung tung, không ăn cắp thế mà vẫn no đủ.

Còn con thỏ thì nghĩ: “Trong tất cả các sự bố thí cúng dường thì bố thí và cúng dường thân mạng là thù thắng hơn cả. Do đó nếu có ai đói khát cầu xin bố thí nó sẳn sàng cúng dường thân mạng mình.

Thiên chủ Đế Thích đang ngồi uống trà trên thiên cung, bổng thấy ngai vàng chao động mạnh, và mông mình nóng như có lửa đốt. Ông liền dùng thiên nhãn quán sát thế gian. Ông thấy rõ hạnh nguyện của bốn con vật, nên giáng trần để thử thách chúng.

Tại hang rái cá. Rái cá hoan hỉ thực hành hạnh bố thí trao cả xâu cá hồng cho thiên chủ.

Tại hang chó rừng, Chó rừng hoan hỉ bố thí cả xâu thịt và thực phẩm dư thừa.

Tại bộng cây con khỉ hoan hỉ bố thí cả cành cây đầy trái chín. Và trước đống lửa hồng, thỏ bạch bảo thiên chủ hãy dùng đỡ thịt mình cho qua cơn đói. Nói xong nó nhảy vào đống lửa hồng. Nhưng Đế Thích đã dùng thần thông tắt lửa và hiện nguyên hình hết lời tán thán hạnh đức của bốn con vật. Đế Thích ép mình vào núi. Vách đá ứa ra một thứ nước ngọt, bổ dưỡng như đề hồ. Ngài dùng ly vàng hứng nước cho các con vật uống. Ngài lại lấy chỗ nước thừa vẽ lên vách đá hình dáng thỏ dưới cây đa, để đêm đêm tỏa ánh sáng từ bi, sáng soi nhân thế cho cuộc đời bớt khổ. Tỏa ánh sáng huệ trí giúp chúng sanh thực hành thiện hạnh mà Thế Tôn đã cực nhọc thị hiện trăm ngàn thứ thân để hóa độ.

Anh chị em Huynh Trưởng kính thân.

Thế gian thường bảo: “Ăn cơm có canh tu hành có bạn. Nên cuối kinh trên Phật xác nhận bản sanh: – Rái cá là tiền thân của A Nan Đà. Chó rừng là tiền thân của Mục Kiền Liên, Con khỉ là tiền thân của ngài Xá Lợi Phất Và con thỏ là tiền thân của đức Bổn Sư. Do vậy để đáp đền ơn tri ngộ, là bạn hiền trong gia đình áo Lam chúng ta nguyện cộng trú hổ trợ nhau, hành phạm hạnh dắt dìu nhau trên đường tu tìm về chánh giác vậy.

BBT.

 

824 lượt xem