Về đời đức Phổ Quang Như Lai, ngài Trì Địa Bồ Tát làm vị tỳ kheo, thường đi đến các nẻo đường, bến đò, ruộng đất hiểm trở, hoặc không được bằng phẳng, phòng hại xe ngựa, Ngài liền đắp lại ngay ngắn bằng phẳng, làm cầu cống, gánh đất cát, siêng năng khó nhọc như vậy, trải qua vô lượng vị Phật ra đời. Hoặc có chúng sanh ở các chợ búa, cần người chuyển hàng, gánh đồ, Ngài liền tự thân đến làm giúp, khi chở hoặc gánh đến tận chỗ, Ngài để xuống tận đất, rồi đi liền không lấy tiền thuê.

Trong lúc đức Phật Tỳ Xá Phù ra đời, thế gian thường bị đói thiếu, Ngài làm một vị chuyên chở không kể gần xa, chỉ lấy thuê có 1 tiền. Nếu có xe trâu mắc phải bùn lầy, thời ngài đến đẩy giúp, cứu vớt mọi sự khổ não cho chúng sanh.

       Lúc bấy giờ, vị Quốc vương trong nước mời Phật thiết trai cúng dường. Ngài liền sửa sang đường sá bằng phẳng, chờ Phật đi qua. Đức Phật Tỳ Xá Phù khi đi ngang qua rờ đảnh Ngài mà nói rằng:

–          “Hãy bình tâm địa, thì thế giới đại địa, tất cả đều bình.”

       Ngài liền tỏ ngộ, thấy rõ vi trần không chạm lẫn nhau, cho đến đao binh cũng không hề động chạm. Ngài ngộ được vô sanh nhẫn, thành bậc A La Hán.

(Kinh Thủ Lăng Nghiêm)

 

3041 lượt xem