Buổi thọ thực no đủ đầu tiên và cuối cùng của một vị La Hán

Một hôm tôn giả Xá Lợi Phất hành cước qua một khu làng ven biển, trông thấy một cậu bé gương mặt đĩnh ngộ, đôi mắt tròn xoe nhưng mặt mày lại lọ lem, dáng người gầy guộc, đang lục lọi những mẩu lá bánh bên đường để tìm kiếm chút bánh còn dính lại trong đó.

Thật đáng thương, không biết con nhà ai mà nghèo đói đến thế! Một người qua đường thuật lại cho tôn giả hay:

Đó là em bé Losaka, mẹ em ngày trước cũng là dân làng nầy, nhưng từ khi mang thai cậu ta, dân làng thường gặp những tai biến, làm ăn mất mùa, đói kém. Cho đến khi em bé ra đời thì dân làng lại càng khốn khổ hơn. Bà mẹ đặt cho em cái tên là Losaka, mọi người đều cho rằng mẹ con bà ấy là điềm xui xẻo của làng nên trục xuất ra khỏi làng. Từ khi còn ẩm trên tay cho đến lên ba, hai mẹ con lang thang xin ăn nhưng chẳng ngày nào có miếng ăn no.

Một hôm, đưa cậu ta vào xin trong một nhà giầu có rồi bà bỏ trốn chạy. Có lẽ bà nghĩ bụng với gia đình giàu sang nầy thế nào cũng thương hại em bé, không nở để chết đói. Khi trở ra Losaka không thấy mẹ đâu nữa, vừa chạy vừa kêu vang cả góc chợ. Từ đó em bé côi cút khổ sở xin ăn kiếm sống.

Cảm động quá, Tôn giả xoa đầu cậu bé và nói: – Con có muốn xuất gia, trở thành một tu sĩ không?

– Bạch Ngài con muốn lắm nhưng từ trước đến nay không ai dám chứa chấp con.
– Ta sẽ độ cho con!

Losaka vui mừng khôn xiết. Tôn giả Xá Lợi Phất đưa về vườn Cấp Cô Độc cho tắm rửa sạch sẻ, cho ăn uống và thế phát cho Losaka làm khu ô sa di (sa di đuổi quạ – cho chư tăng ngồi thiền, vì chưa đến 16 tuổi). Khi đến tuổi thành niên Tôn giả cho Losaka thọ cụ túc giới, thành một vị tỳ kheo.

Nhưng duyên nghiệp vẫn xui xẻo suốt cả đời. Mỗi khi đi khất thực, thí chủ vừa đổ vào bát một muỗng cơm thì bát đã đầy tràn, không ai có thể bỏ gì thêm nữa. Về tịnh xá chỉ có một miếng cơm để cầm hơi! Cứ vậy cho đến ngày sắp mạng chung, đã chứng A la hán thầy cũng chưa hề được một bữa no lòng.

Biết vậy, ngày cuối cùng thầy Xá Lợi Phất dẫn thầy đi khất thực nhưng bát của thầy vẫn không có được một món ăn gì. Tôn giả bèn bảo thầy trở về và chỉ đi khất thực một mình. Sau khi khất thực đầy bát Tôn giả đem về và vẫn ôm lấy bát cho Losaka thọ thực.

Tôn giả Xá Lợi Phất bảo: “con đừng ngại, ta phải cầm bát để con dùng bữa cho xong mới được vì nếu không, tất cả thức ăn nầy đều biến mất.”

Nhờ thần lực của Ngài Xá Lợi Phất vị ấy được một bữa no lòng trước khi xả báo thân cuối cùng của một vị La Hán.

Sau khi vị ấy tịch các tỳ kheo nhóm họp tại diệu pháp đường ở vườn Cấp Cô Độc, hỏi Đức Thế Tôn về nguyên nhân bất hạnh của một tỳ kheo suốt đời giữ gìn giới hạnh thanh tịnh, tu hành tinh tấn như vậy.

Thế Tôn dạy: Trong tiền kiếp Losaka cũng đã là một vị tỳ kheo nhưng lại có lòng hẹp hòi, ganh tỵ, cản trở cư sĩ cúng dường vị tỳ kheo khác đã chứng A La Hán. Vì ác nghiệp ấy nên nay phải chịu quả báo.

BBT

947 lượt xem