Thưa Anh Chị Em Áo Lam,

“Trên thế gian này có rất nhiều tập đoàn, đoàn thể nhưng không có đoàn thể nào như đoàn thể GĐPT” đó là lời phát biểu của một vị thiện tri thức không phải là thành viên GĐPT. Khi được hỏi lý do, vị ấy nói rằng: GĐPT được thành lập hơn nửa thế kỷ, những người đoàn viên GĐPT thuộc đủ mọi lứa tuổi, mọi trình độ học vấn, mọi thành phần xã hội, thành phần chính trị, và từ trong nước bây giờ đã lan ra hải ngoại rồi! Nhớ xưa thời còn nhiều đảng phái, nào là Quốc dân đảng, Đại Việt, Việt Minh, Cần Lao, Dân Chủ v..v.. anh chị em huynh trưởng có thể có rất nhiều khuynh hướng chính trị nhưng không bao giờ nghe các anh chị tranh cãi nhau hay bàn bạc về sự khác biệt giữa các khuynh hướng chính trị trong nước hay tuyên truyền cho khuynh hướng chính trị của mình. Những buổi họp, hội thảo, hội luận v..v.. chỉ có một nội dung là Phật Pháp, Chuyên môn, các chuyên đề, tham luận…. cũng đều nhắm vào mục tiêu giáo dục, đào tạo thanh thiếu niên thành Phật tử chân chính và đặc biệt GĐPT sống bằng tình thương và tự nguyện vì đàn em, vì thế hệ trẻ, chứ không vì cái riêng của mình, dù là dưới hình thức vật chất hay tinh thần. Cũng vì vậy mà cho dù kinh tế thế giới hay kinh tế quốc gia có suy sụp, chế độ này lên chế độ kia xuống… GĐPT vẫn không bị suy sụp theo vì huynh trưởng không ăn luơng, không cần đến bỗng lộc của bất cứ nhà nước nào!

Anh Chị Em chúng ta ai nghe cũng “mát ruột” vì vị ấy đã nói lên phần nào phẩm chất tốt đẹp của tổ chức chúng ta. Sở dĩ chúng ta giữ đuợc truyền thống tốt đẹp cũng là nhờ tinh thần tự nguyện và kỷ luật tự giác. Tự giác là tự mình tuân hành kỷ luật, tự biết lỗi mình để sửa đổi, tự thẹn với lòng mình khi vi phạm kỷ luật hay giới luật… chứ tự giác không phải là tự tung tự tác muốn làm gì thì làm, muốn nói gì thì nói!   !! Còn nữa, tổ chức GĐPT chúng ta từ trung ương đếm địa phương đều tuân theo một nguyên tắc: đó là “tập thể lảnh đạo, cá nhân phụ trách” Cá nhân mỗi thành viên không bao giờ tự mình làm quyết định, dù là lớn hay nhỏ, cũng vậy thôi; điều đó cũng nói lên GĐPT tôn trọng trí tuệ tập thể và sự đoàn kết thống nhất của tổ chức, không có hiện tượng “trống đánh xuôi kèn thổi ngược”

Tuy nhiên, nhân vô thập toàn, nghĩa là con người không ai toàn thiện toàn mỹ cả cho nên thỉnh thoảng cũng có “trục trặc” Những khi trục trặc đó, là vì “9 người 10 ý” nên cũng khó tránh tranh cãi, biện luận… Nếu tranh cãi chẳng đi đến đâu mà càng làm mất đoàn kết thì chúng ta phải dùng bảy phương pháp chấm dứt tranh cãi mà đức Phật đã dạy chư đệ tử của ngài (7 phương pháp này gọi là “thất diệt tránh pháp”) Trong mục PPT5 hôm nay Nhóm Áo Lam xin giới thiệu đến các bạn “Thất diệt tránh pháp” để cùng nhau suy gẫm:

1) nhìn thẳng vào sự thật: nhiều khi vấn đề chỉ là chúng ta không nhìn thẳng vào sự thật; ví dụ nguyên nhân tranh cãi thật ra chỉ là do chấp ngã, chỉ vì “cái tôi” bị xúc phạm, vì tự ái bị tổn thương … nhưng lại không dám nhìn thẳng vào sự thật, không tự soi rọi lòng mình.. để rồi viện lý này lẽ nọ quan trọng hoá vấn đề, …. làm cho cả tập thể có cái nhìn sai lạc vấn đề cần giải quyết.
2) nhớ rõ sự việc: mọi thành viên đều phải biết và nhớ rõ chi tiết nào của sự việc đã dẫn đến tranh cãi.
3) không si ám: mọi người không có ai bị tham, sân, si vây hãm, tác động lên tâm tư mình, để những lời phát biểu của mình được vô tư và sáng suốt..
4) tự nói lỗi của mình: mỗi người tự nhận khuyết điểm của mình trước khi chỉ lỗi của người khác.
5) chịu nghe theo quyết định của đa số (thiểu số phục tùng đa số): phải tuân hành luật chơi, không phải khi thấy đa số không đúng theo ý mình thì bỏ cuộc không chơi nữa!!   !!
6) Hỏi ý kiến đại chúng 3 lần rồi mới biểu quyết: điều này ACE chúng ta đã áp dụng quen rồi.
7) dựa vào Luật và Phật Pháp để giải quyết cuộc tranh cãi. Điều này chúng ta cũng đã thường áp dụng.

Thân kính chúc ACE một mùa Phật Đản an lạc và giải thoát!

Trân trọng,
Nhóm Áo Lam

434 lượt xem