Thưa Anh Chị Em Áo Lam,

Chúng ta thường nghe nói Tăng đoàn của đức Phật có đến 1250 người, chúng ta tự hỏi ngày xưa phương tiện giao thông khó khăn mà làm sao đức Phật tập trung được một số đông đệ tử như thế? _ Thật ra đó là do những vị đệ tử Phật như tôn giả Ca Diếp đã lảnh đạo một đạo chúng gồm mấy trăm vị rồi tôn giả Xá Lợi Phất, tôn giả Mục Kiền Liên, mỗi vị đều đem đoàn người đồng tu với mình về quy y Phật. Ngoài ra có những đoàn thanh niên tình cờ được gặp Phật, chuyện trò với ngài và được ngài đánh thức tuệ giác của họ, thế là họ xuất gia …

Ví dụ như câu chuyện sau đây: một hôm đức Phật đang ngồi tĩnh tọa trong rừng thì thấy một đám thanh niên chừng 30 người, con nhà giàu vì thấy ăn mặc sang trọng và có nhiều người cầm nhạc cụ trong tay … Họ đang đi hăng hái chợt thấy đức Phật, họ dừng lại hỏi thăm: Sa môn, Ông có thấy một cô gái mới chạy ngang qua đây không? Đức Phật hỏi: các bạn tìm cô gái ấy để làm gì? Người cầm đầu đám thanh niên kể đầu đuôi câu chuyện của họ: họ vào rừng để tổ chức một cuộc chơi văn nghệ và ăn uống với nhau từ sáng sớm… Họ đem theo nhiều nhạc cụ và một cô vũ nữ. Ăn uống ca hát xong, cả bọn mệt rồi nên tìm chỗ ngã lưng nghỉ trưa một chút. Trong khi mọi người ngủ trưa thì cô gái đã lấy cắp nhiều châu báu và đồ trang sức quí giá của các thanh niên này, vì vậy họ đang lùng bắt cô gái đó.

         Đức Phật nhìn các chàng trai và trầm tĩnh nói với họ: “Này các bạn! trong giờ phút này, các bạn nên đi tìm cô gái ấy hay nên đi tìm chính mình?

Câu hỏi quá đặc biệt, bất ngờ đập mạnh vào tâm thức họ, làm họ giật mình tỉnh ngộ, họ cùng nhau ngồi xuống vây quanh đức Phật. Cậu thanh niên đầu đàn nói: Bạch Sa môn, có lẻ chúng con nên đi tìm chúng con trước.

Đức Phật nói: Sự sống chỉ có mặt trong giây phút hiện tại; nhưng Tâm ta ít khi an trú trong hiện tại mà cứ dong ruỗi về quá khứ hay vọng tưởng đến tương lai. Vì thế ta chưa bao giờ tiếp xúc với chính ta cả. Cách duy nhất để tiếp xúc với mình, tìm lại chính mình, đó là trở về với giây phút hiện tại. Lúc đó chúng ta mới có cơ hội tìm lại chính mình. Rồi đức Phật hướng dẫn cho họ thực tập hơi thở, giảng cho họ về 4 sự Thật cao thượng, về con đường 8 nhánh (Bát Chánh Đạo); nghe xong các chàng thanh niên đồng lòng xin xuất gia để sống nếp sống y như đức Phật.

Thưa Anh Chị Em,

Câu chuyện của hơn 2 ngàn 5 trăm năm trước bây giờ đã được lặp lại tại đây; Thầy Thái Hoà kể lại rằng trước đây có một đoàn gồm những phi công Âu Châu ghé Huế thăm chùa Từ Hiếu, gặp và xin được gặp để nói chuyện với Thầy về sự tu tập Phật Pháp. Sau khi lắng nghe họ nói và đặt những vấn đề to lón, Thầy hỏi họ: Qúi vị nói với chúng tôi bao nhiêu là vấn đề bao la như vậy, từ chuyện vũ trụ, thế giới đến chuyện quốc gia xã hội, nhưng quí vị đã biết rõ hơi thở của quí vị chưa?” Quí vị làm chủ thế giới mà không làm chủ được hơi thở của mình thì thế giới của quí vị chỉ là ảo tưởng mà thôi! Cái biết của quí vị mênh mông nhưng lại không biết hơi thở của mình thì xem như quí vị không có cơ sở nào để bảo vệ môi trường, môi sinh … một khi không biết hơi thở của mình thì làm sao biết những chuyện cao xa hơn; hơi thở gắn liến với môi trường chung quanh, với người thân, với cha mẹ, ông bà tổ tiên …. Hơi thở của mình gắn lền với hơi thở của thế giới, gắn liền với hơi thở của mọi người, mọi loài trên trái đất này. Vì vậy, Thầy khuyên họ phải tiếp xúc với hơi thở của mình từng ngày, từng giờ. Mỗi ngày chịu khó bỏ ra từ 5 đến 10 phút tập trung theo dõi hơi thở để thấy được sự nhiệm mầu của cuộc sống …

Chúng ta, hàng Huynh truởng GĐPT, chúng ta đã may mắn học Đạo Giải thoát, đã biết được thế nào là “Phép lạ của Sự Tỉnh Thức” nên việc tiếp xúc với hơi thở, thực tập Chánh niệm, tập trung đếm hơi thở vào/ra giúp chúng ta được an lạc qua đời sống “ít muốn, biết đủ” và thanh lọc Tâm, Ý.

Trân trọng,
Nhóm Áo Lam

507 lượt xem