Thưa Anh Chị Em Huynh trưởng bốn phương,

Giáo lý căn bản mà chúng ta được học là Vô thường, Vô Ngã, Khổ _ từ khi đức Phật thành đạo cho đến nay giáo lý của ngài vẫn như thế; nhưng tại sao ngày xưa đệ tử Phật nhiều người chứng ngộ còn thòi nay không có ai đạt đến quả vị a la hán? Đó là câu hỏi nhiều ngưòi đã đặt ra và đã có vài câu trả lời: ngày xưa khi dạy điều này, đức Phật không chỉ lý luận suông mà còn chỉ cho thấy tưòng tận, ví dụ chư vị đệ tử Phật quán bất tịnh bằng cách ra tận nghĩa địa, quán sát xác chết với mùi hôi thúi, xác bị rửa nát v..v.. chứ không phải chỉ học trên sách vở như chúng ta bây giờ. [Thật ra, bây giờ chúng ta cũng học quán chiều Vô Thường, Vô Ngã, Khổ qua công phu thiền định, như Thiền phổ biến nhất hiện nay là Thiền Vipassana (Minh sát tuệ); nhưng xin trở lại với CCDC hôm nay.]

Thuở ấy, ở thành Vương xá có một ngưòi kỷ nữ tên là Siri sắc đẹp tuyệt vời, nàng lại hay làm thức ăn dâng cúng cho các vị tỳ kheo đệ tử Phật đi khất thực nữa. Một vị tỳ kheo trẻ tuổi nghe tiếng nàng mới tháp tùng những ngưòi hâm mộ nàng, ghé nhà năng chơi, hôm ấy nàng bệnh nhưng vẫn gắng gượng ra tiếp khách và đem thực phẩm ra cúng duòng nữa. Vị tỳ kheo trẻ nhìn ngắm nàng, thấy rằng dù bệnh nhưng vẻ đẹp thật sắc sảo, bèn khởi tâm yêu mến nàng.

  Vài hôm sau Siri trở bệnh nặng rồi chết. Đức Phật yêu cầu mang thi thể nàng Siri ra nghĩa địa nhưng khoan mai táng đã, và để trong vòng 3 ngày canh chừng đừng để thú rừng hay diều hâu đến ăn thịt. Đến ngày thứ 4, đức Phật cùng chư Tăng, Vua và các quan cùng dân chúng đi ra nghĩa địa. Vị tỳ kheo trẻ cũng có trong đoàn nhưng chưa biết tin nàng Siri đã chết. Đến nghĩa địa, đức Phật đến gần thi thể nàng Siri và mọi ngưòi đứng chung quanh. Đức Phật bảo một ngưòi lính xướng lên rằng: ai muốn được ở với nàng Siri 1 đêm thì chỉ cần trả 100$, rồi 10$ rồi 1$ thôi … ; mọi ngưòi nhìn thi thể tái nhợt nằm sóng sưọt ra đó, chẳng ai buồn đáp, kể cả vị tỳ kheo trẻ tuổi cũng im lặng. Bấy giờ đức Phật mới nói: này chư Tăng, Hãy nhìn nàng Siri, trứoc kia khi còn sống, ai muốn gần nàng một đêm phải trả cả ngàn đồng tiền vàng; nay nàng năm đó, chẳng ai muốn cả, dù chẳng phải tốn kém gì. Thân thể con nguòi, ai cũng vậy, suy yếu, già lão rối tàn tạ như vậy thôi!

Rồi đức Phật nói lên bài kệ sau đây:

Hãy nhìn thân, bề ngoài xinh xắn
Còn bên trong, một đống vết thương
Gây khổ đau , sao còn vướng bận
Thân này đâu bền vững, hằng thường?
(Pháp Cú, 147)

Phạm Thiên Thư dịch:

Quán tưởng tâm thân này
Khung thịt xương tật bệnh
Lầm tưỏng kho vàng châu
Mãi sinh lòng tham giận

Thật vậy, bài học thực tế thật thấm thía, chúng ta cứ o bế tấm thân này, lo ăn ngon mặc đẹp, nhà cao cửa rộng … suốt đời lo kiếm tiền để phục vụ cái thân này …. đâu biết rằng thân này vô thuòng, có đó mất đó, nên cứ chạy theo nó để rồi “tham giận kêu căng si mê lầm lạc” càng ngày càng xa cái tâm thanh tịnh ban đầu. Anh Chị Em chúng ta không chỉ quán cái chết sau khi già, bệnh mà còn quán cả ngay trong lúc thân thể chưa già chưa bệnh … vì thân tứ đại này không phải đến khi bệnh thật nặng hay đến 70, 80 tuổi mới chết mà chết trong từng giây từng phút …. Có phải không các Bạn? Vì thế chúng ta phải chánh niệm tỉnh giác để nhận biết vô thường, vô ngã, khổ và chết đến trong từng giây từng phút, không phải chỉ đến 1 lần trong đời …

Thân kính chúc Anh Chị Em tinh tấn tu học, tu tập, phục vụ đàn em để khi vô thuờng đến , không còn gì để hối tiếc.

Trân trọng,
BBT

471 lượt xem