Kinh, tiếng Phạn gọi là sūtra, viết theo mẩu devanāgarī: सूत्र. Kinh, सूत्र là danh từ được ghép lại từ chữ: Sīv và thân kép – tra. Kinh, सूत्र, sūtra có nhiều nghĩa được biết như sau: Hòa bình, sợi dây, dây nhỏ, dây, sợi, hàng, dãy, bậc, lối, vòng bao quanh, vòng đai, vành đai, đường viền ngang (ở tường), mép (của đồng tiền), dải ven bờ (địa chất, địa lý), sợi dây thiêng liêng, quy ước đọc trong các nghi lễ, vạch đường, đường kẻ, đường đi, tuyến, Hàng, dòng (chữ); câu (thơ), phác thảo, kế hoạch.

Kinh, là một chuỗi của các quy tắc hay những cách ngôn, bao hàm và dung chứa tượng trưng cho những ý nghĩa khác biệt hay những định nghĩa về sự vật, sự việc có mang tính chất nguyên lý triết học, đạo đức, văn học trong xã hội của con người, được truyền lại bằng lời nói hoặc bằng văn bản vắn tắt đơn giản dễ ghi nhớ. Đây là một hình thức, người ta thường dùng trong các nghi lễ và nó được truyền lại từ thế hệ này sang thế hệ bằng miệng.

Động từ căn √ सीव् sīv, là động từ thuộc nhóm [4], và nó có những nghĩa được biết như sau: May, đan, khâu, kết lại.

॰त्र –tra là thân ghé được dùng làm biến dạng cho trạng từ, cho nơi chốn, hay làm dụng cụ ở dạng trung tính.

Bảng biến hóa thân từ của sūtra ở dạng trung tính:


Thuật ngữ Kinh dùng trong Phật học, thường được xem như những chủ đề hay dòng chứa các hình thức hướng dẫn mang tính đạo đức, qua những lời thuyết giảng của Đức Phật, bằng những ẩn dụ khác nhau trong đời sống xã hội, để giúp cho con người tự chính mình, tự tìm ra những cái thiện sẳn có bên trong, mà xây dựng những điều tốt đẹp cho cuộc sống của mình, cũng như cho người, trong tinh thần từ bi, vô ngã, vị tha.

Kinh Phật là trung tâm của đời sống tu tập, dành cho những ai thích sống và chia sẽ sự khai thị vi diệu của Đức Phật đã để lại cho người con Phật một sự tìm hiểu về sự sống nhân loại, qua sự ảnh hưởng tác động của tất cả vật thể trong môi trường thiên nhiên.

Kinh Phật là những câu thơ, văn, mang tính nhắc nhở, để hướng dẫn tinh thần cho mỗi cá nhân, từ một kinh nghiệm thực chứng của Ngài Sĩ Đạt Đa Cồ Đàm, được biết như một vị Phật, đã tự mình giác ngộ.

Kinh Phật là những lời hoàn thiện về tri thức lẫn đạo đức hoàn toàn nhân bản, để làm lớn mạnh lòng từ bi nhân ái, hầu giúp cho chính mình có thể trở thành một người bạn chân thành đối với tất cả nhân loại.

Kinh Phật dựa trên lý trí và có chừng mực với khoa học để giải thích rõ ràng về kinh nghiệm cuộc sống mang đến như thế nào và đối phó với nó như thế nào trong một hình thức khả dĩ nhất.

Kinh Phật là sự góp phần nâng cao tầm nhận thức tâm linh để con người có thể xác lập được một thế giới quan và một nhân sinh quan khoan dung, thấm nhuần hương vị giác ngộ và từ bi của đạo Phật, và chỉ có những nền đạo lý xuất phát từ cội nguồn sâu thẳm của tâm linh của con người, thì mới có thể tác động sâu xa đến xã hội được.

Kinh Phật không phải là một hệ thống của đức tin và thờ phượng, và cũng không đòi hỏi sự tin tưởng mù quáng, mà cần đặt niềm tin dựa trên trí hiểu biết về sự thực. Người Phật tử đặt niềm tin nơi Ðức Phật, bởi vì Ngài là người đã khám phá ra con đường giải thoát. Cũng giống như người bệnh tin dùng toa thuốc mà thầy thuốc đã cho để uống được lành bệnh.

Ðức Phật dạy: "Không nên tin điều gì chỉ do đồn đại, không nên tin bất cứ điều gì vì điều đó thuộc về truyền thống hay chỉ vì đó là tập tục lâu đời được truyền xuống qua bao thế hệ, không nên tin vào bất cứ điều gì do người khác nói, không nên tin chỉ vì đó là xác chứng văn bản của một hiền giả xa xưa nào đó trình bày đến ta, không nên tin điều gì, bởi vì phong tục nhiều năm khiến ta phải xem nó như sự thực, không nên tin điều gì chỉ vì thẩm quyền của bậc thầy hay giáo sĩ của mình. Theo kinh nghiệm riêng của ta, và sau khi đã thẩm xét đầy đủ, bất luận điều gì hợp với chân lý và đem lại lợi ích cho bản thân cũng như mọi người, các thầy hãy chấp nhận đó là sự thực và sống hợp theo điều ấy".

Trong một ý nghĩa sâu sắc hơn, Kinh Phật là biểu thị sự viên mãn hoàn toàn thực tại của vũ trụ, mà dường như tầm nhìn của con người chưa đạt được sự hoàn hảo của nó.

Kể từ khi Ánh sáng giác ngộ và Tuệ trí siêu việt của đức Phật bừng lên dưới gốc cây Bồ Đề, cho đến nay nó vẫn tiếp tục tỏa sáng những chân trời tư tưởng và tâm linh của nhân loại. Trong những thời buổi điên đảo như hiện nay, thì ánh sáng linh nghiệm này lại càng cần thiết hơn cho xã hội, cho toàn nhân loại.

Từ xưa, tiếng chuông chùa và những lời kinh tán tụng trong bóng chiều hôm đã đồng vọng như một sức mạnh tâm linh trong lòng người con Việt, thì bây giờ người con Việt vẫn cần những âm thanh này, vang vọng hơn nữa để cảnh tỉnh con người ra khỏi bến mê, để hướng thiện và cùng nhau xây dựng lại từ những muôn ngàn đổ vỡ.

Trích trong Tinh Hoa Phật học của TS Huệ Dân.

Kính chúc qúy bạn một ngày vui vẻ trong tình học Phật,

Kính bút
TS Huệ Dân

Web site của TS Huệ Dân : http://chua-phuoc-binh.com hay http://chuatanchanh.com

792 lượt xem