Trong hình thức nghi lễ, khi cúng dường một ngọn đèn lên đức Phật, không nên nghĩ hay cho rằng mình đang làm một ân huệ và cầu khẩn van xin phước báo. Trái lại, nên ý thức một cách trọn vẹn rằng: chúng ta đang nâng cao nguồn sáng trí tuệ, mà chúng ta tiếp nhận từ đức Phật. Nguồn ánh sáng này xua đuổi bóng đêm trong tâm thức chúng ta, hướng dẫn chúng ta và tất cả chúng sinh tìm thấy con đường đi đến giác ngộ.
Theo cách này, đối với người thực hiện nghi lễ, ngọn đèn cúng dường lên đức Phật là phương tiện để quán niệm về cái ánh sáng giác ngộ đã và đang chiếu sáng trong mỗi người chúng ta từ thời vô thủy, và ánh sáng đó thường bị những bức tường do tự ngã che khuất trong bóng tối. Mục đích của sự tu tập chính là để dẹp trừ cái bản ngã đó.

CHUYỆN TRONG CHÙA

– Tôi có nghe một vị sư giảng: khi cúng đèn dâng lên Phật phải thành tâm, thì cầu gì cũng được. Không biết điều này có đúng chánh pháp không?

– Khi chúng ta dâng cúng hương, đăng, hoa, quả, thủy, tất cả đều có ý nghĩa tượng trưng dâng cúng sự phát tâm tu tập theo lời Phật dạy, dâng cúng thành tựu trong quá trình tinh tấn tu tập, chuyển hóa tâm mê mờ thành trí sáng suốt.

– Dâng cúng mà cầu gì cũng được, đó là tà pháp. Người giảng điều đó là tà sư, mê hoặc và dụ dẫn chúng lạc vào tà đạo.

– Chư Phật và chư Bồ tát đâu cần thụ dụng các thứ vật chất chúng ta dâng cúng. Dâng cúng một ngọn đèn chưa tới 25 xu, dù thành tâm, mà cầu gì cũng được, quả là tâm tham lam hết biết!

PHẬT HỌC TỊNH QUANG

536 lượt xem