NHÂN QUẢ DUYÊN SANH, LUÂN HỒI NGHIỆP BÁO.
Anh chị em Huynh Trưởng và Đoàn Sinh Gia Đình Phật Tử Việt Nam thân mến!
Vừa rồi tôi có nhận được trình thư từ anh Nội Vụ, Tổ Kiểm, Phóng viên SEN TRẮNG tường trình khá đầy đủ về hiện tượng mà chúng ta rất cần phải phân tích đánh giá và tư duy chân chánh trong việc học đạo, hành đạo, tu đạo và bảo vệ đạo mới có thể “GÓP PHẦN XÂY DỰNG XÃ HỘI THEO TINH THẦN PHẬT GIÁO”. Đó là hiện tượng, rải rác trên bình diện cả nước, đâu đâu cũng có, đứng trước sự phá sản về luân lý đạo đức, về nhân cách phẩm hạnh nên vàng thau lẫn lộn, chánh tà khó phân, chân ngụy khó biết một số Huynh Trưởng và đoàn sinh ra sức học hỏi khoa nghi có thể thừa hành pháp sự với chiếc áo tràng giản đơn, tạo được sự tín kính trong tổ chức có ảnh hưởng tốt đẹp ngoài quần chúng nhân dân. Đó là một hiện tượng rất đáng mừng. Chẳng những làm an lòng chúng đạo hữu mà còn hư trương thanh thế của chư tôn đức Tăng Già trong sơn môn. Nhất là hành trạng của anh chị em chỉ nhằm giúp đỡ mọi người, không nhận tịnh tài tịnh vật ứng cúng của đàn việt, tín hữu. NẾU SỰ VIỆC DỪNG LẠI TẠI ĐÓ.
Chúng ta quy y Tam Bảo. Chúng ta phát nguyện vào đoàn. Chúng ta phát Bồ Đề Tâm. Chúng ta phát nguyện truyền đăng làm Huynh Trưởng đều tại chánh điện, trước Tam Bảo, chứng tỏ rằng TAM BẢO là chí tôn không gì sánh bằng bất khả thay thế. Có những Phật sự tùy nghi không làm không được buộc chúng ta phải hành hoạt dấn thân thay thế quý ngài trong chúng trung tôn mà điều hành pháp sự. Khi pháp sự chấm dứt là trở về ngay với tư thế “Bạch y”. Phải luôn luôn khắc ghi: Trong nhân gian mọi sự, mọi việc không ngoài nhân quả duyên sanh mà có, trong vô minh mê si thân khẩu ý hành tạo nghiệp, vay trả trả vay lên xuống trong ba cỏi sáu loài không thể nào thoát ly ra được nếu không y cứ nơi pháp Phật nhiệm màu mà hạ thủ trong tinh thần xả ly buông bỏ với tâm không vướng bận điều gì.
Đừng bao giờ khởi tâm suy nghĩ: Ta là bạch y nhưng giữ giới nghiêm thân thì xứng đáng là Phật Tử còn hơn hạng xuất gia mà phạm giới. Chúng ta tu học là để giải thoát và giác ngộ cho ta chứ không phải để hơn hoặc bằng người. Anh chị em chúng ta chỉ thọ từ năm giới, tám giới, mười giới, Bồ Tát giới còn trong ngăn mé, còn trong giới hạn của giới thể nào đâu có thể đoạn tận cụ túc.
Hàng chúng trung tôn biết rất sâu sát nghiệp chướng xuất sanh từ các giới mà khởi chí xuất trần thượng sĩ phát túc siêu phương. Phàm tâm còn nhiễm nặng nên có phạm, nhưng nhờ có đèn tuệ từ đại chúng sáng soi mà trực nhận phát lồ sám hối. nên không mất giới rồi từ đó tấn tu. Nguyện lực đoạn tận nhất định hàng xuất gia hơn hẳn chúng ta. Nếu anh chị em có đầy đủ tín nguyện hành thì hẳn không còn là cư sĩ. Đừng bao giờ ngã mạn cho rằng mình là hàng Bồ Tát xuất sanh.
Chúng ta phải hiểu trong hàng ngũ Tăng già có Tỳ Kheo, Tỳ Kheo Ni phạm giới. Nhưng bất cứ ở đâu và lúc nào Bản thệ của Tăng già luôn thanh tịnh và hòa hiệp. Y nương vào Bản thệ đó mà phát huy năng lượng độ sanh công đức lực không thể nghĩ bàn.
Dụ như ái dục là đầu nguồn của sanh tử hàng xuất gia nếu có vi phạm cũng chỉ thỉnh thoảng còn hàng tại gia thì sống chung với ái dục trong cái vỏ bao che “Tình chồng nghĩa vợ” sanh tử tử sanh luân hồi khó dứt. Giới sát ăn mặn hàng xuất gia nếu có phạm cũng chỉ thỉnh thoảng lén lút nghĩa là luôn luôn còn có tâm tàm quý. Còn hàng tại gia còn muốn chứng tỏ mình là kẻ lịch thiệp bản lãnh tiệc tùng tiếp tân lễ hội sát hại sinh linh rượu chè linh đình. nghiệp chướng chất đầy, oan trái vây quanh trong ngoài khó thoát. Đi đến đâu là di chuyển cái nghĩa trang lưu động đến đó. Đi đến đâu là di chuyển căn nhà tình ái đến đó. Đi đến đâu là di chuyển cái chợ trong nhân gian đến đó mà bảo rằng tôi có đủ tư cách làm chủ sám. làm chủ lễ, làm công văn tuyên đọc sớ thiếp dẫn độ chúng sanh siêu việt tam giới mà không y nương nơi bản thệ tăng già, rõ thật nghiệp chướng nầy, tội chướng nầy không biết chất chồng vào đâu và làm thế nào để tiêu trừ ách nạn?
Đạo Phật là đạo rất công bằng và bình đẳng. Ai ăn nấy no, ai tu nấy chứng, nhân nào quả nấy không có sai chạy. Kẻ tục tử sinh hoạt nơi hàng cá hàng tôm ở chợ. Gây nhân sát sanh thì phải nhận quả đền mạng. Rủa xả người ta thì bị khẩu nghiệp dẫn thức phần sanh thân nhận quả báo tương ứng. Nhưng nếu ăn chay thì được phước ăn chay. Niệm Phật thì được công đức niệm Phật, không khác gì với người hiền đức cả.
Do vậy tụng đọc thuộc lòng kinh điển nghi thức trong thiền môn và hành trì pháp sự độ sanh không có gì lỗi lầm. Nhưng ý thức cống cao ngã mạn thì chiêu cảm vô lượng chướng môn khai, khó có thể thoát vượt ra được, anh chị em phải khéo quán chiếu trước khi hành xử.
Thân ái cùng anh chị em./.
629 lượt xem
Tin khác
NGƯỜI HUYNH TRƯỞNG GĐPTVN ĐỐI VỚI ĐẠI DỊCH COVID-19 Nhật Bảo – Nguyễn Đức Nguyên Thông ghi lại từ Pháp thoại của Hòa thượng Thích Thái Hòa đêm mùng 8…
Pháp thoại tuần lễ huân tu mùa Phật Đản phật lịch 2564 – dương lịch 2020 Mời các bạn xem lại clip hay và ý nghĩa nhân mùa Phật Đản của…
Trung Quán Luận được kiết tập trong Đại Chính tân tu Đại tạng kinh, tập 30, kinh số 1564 (T30n1564), được Cưu-ma-la-thập dịch sang Hán vào năm 409 từ nguyên văn tiếng Phạn do Bồ…
NGÀY THẾ TÔN THÀNH ĐẠO – MỘT KỶ NGUYÊN MỚI Ngày thành đạo của Đức Thế Tôn cách đây 26 thế kỷ, đã mở ra cho nhân…
BAN HƯỚNG DẪN TRUNG ƯƠNG GĐPTVN TỔ CHỨC GIẢI TRÌNH LUẬN VĂN BẬC LỰC LẦN THỨ 10 TẠI CHÙA THẬP THÁP DI ĐÀ – TỈNH BÌNH ĐỊNH Sáng ngày 16/11/2019…