TỰ TRỌNG VÀ LIÊM SĨ

Ngày nay khi nói đến những hiện tượng tiêu cực trong cuộc sống nhiều người đã lắc đầu bó tay bởi đó là chuyện thường ngày ở huyện, nó xãy ra nhan nhãn và tác giả của nó là những người họ không biết liêm sĩ và tự trọng là gì? Họ chỉ biết có địa vị và ở đó họ có thể hái ra tiền bất kỳ ở đâu và lúc nào. Anh chị em Lam viên chúng ta không thể đồng hành trên con đường nô hoạn ấy. Bởi nó sẽ xói mòn nền luân lý đạo đức hạ thấp nhân phẩm tánh hạnh của con người xuống ngang hàng cầm thú.

Người có liêm sĩ và tự trọng dù không có địa vị và nghèo khó họ vẫn có thể ngẫng cao đầu bước đi trước sự yêu thương và kính trọng của mọi người. Để minh họa cho lý lẻ trên được sáng tỏ tôi xin kể cho Anh Chị Em một câu chuyện nhỏ được truyền tải trên nhiều trang mạng khác nhau có nội dung là: Có hai cha con ông lão mù nắm tay nhau vào quán ngồi ở gần chiếc quạt trần, áo quần họ ướt đẩm mồ hôi, mặt mày họ nhợt nhạt, có lẽ họ rất đói. Nhìn lên tấm bảng yết giá người thanh niên gọi: Cho chúng tôi hai tô phở, rồi ra hiệu cho người phục vụ nói nhỏ: một tô có thịt và một tô chỉ có bánh phở thôi. Khi hai tô phở được bưng ra, người con đẩy tô phở về phía cha, trao cho cha đủa và muổng và dục cha ăn đi kẻo nguội mất ngon. Người cha rê đủa trong tô phở gắp được miếng thịt bỏ vào tô con và bảo ăn đi cho khỏe mà lo thi cử. Người con dạ và gắp miếng thịt bỏ vào tô phở của cha. Cứ như vậy bỏ qua bỏ lại người con bảo: Cha ơi tô của con cũng có nhiều thịt cha cứ ăn đi. Người chủ tiệm và chị phục vụ đứng sau lưng hai cha con chứng kiến toàn bộ câu chuyện. Người chủ sai chị phục vụ đem ra một dĩa thịt đích thân bà đặt xuống trước hai cha con và nói rằng: “Hôm nay là ngày kỹ niệm mười năm mở cửa hàng phở. Chúng tôi khuyến mãi cho khách hàng một đĩa thịt xin hai cha con tự nhiên.” Người con trai cúi đầu cảm ơn, gắp một ít thịt bỏ vào tô của cha, số còn lại anh bỏ vào bao ny lông và cùng cha chào mọi người ra về. Khi họ ra khỏi quán người chủ và chị phục vụ thu nhặt bác đỉa mới phát hiện ra rằng dưới đỉa thịt có để một số tiến đúng như bảng niêm yết giá. Cả hai nhìn nhau mà không cầm được giọt lệ.

Anh chị em thương kính! Giá trị của Liêm sĩ là thế! Giá trị của lòng tự trọng là thế! nó là sức sống, nó là niềm tin, nó là giá trị nhân bản, nó là nhân cách, nó là phẩm hạnh vô giá của con người. Xin hãy trân trọng giữ gìn.

Thân ái cùng tất cả  anh chị em!

BBT

484 lượt xem