Thưa Anh Chị Em Áo Lam,

Tuần này Gia Đình Áo Lam xin dành trang này để nói về người Anh Cả hải ngoại thương kính của anh chị em chúng ta: Anh Tâm Huệ Cao Chánh Hựu (nhân ngày giỗ của Anh vừa qua).

Huynh trưởng cấp Dũng, người Anh Cả này thật xứng đáng là tấm gương sáng cho anh chị em chúng ta noi theo …

Khi còn trẻ, vừa giữ chức vụ tổng thư ký của Ban Hướng Dẫn Trung Ương trong tổ chức Gia Đình Phật Tử _ về mặt Đạo, vừa giữ chức vụ Đại Tá thẩm phán, Ủy viên chính phủ trong Đời _ làm công chức cho chính phủ Việt Nam Cộng Hòa. Ở đâu và lúc nào Anh cũng là chỗ dựa của anh chị em chúng ta, cả trong Đạo lẫn ngoài Đời. Sau năm 1975 khi chính quyền miền Nam sụp đổ, Anh đi tù, từ trại tù này qua trại tù khác, ở đâu và lúc nào Anh cũng nêu cao tinh thần “mình vì mọi người” làm cho những người bên kia phải tâm phục khẩu phục trước một người Sĩ quan cao cấp nhưng không từ một công việc nặng nhọc nào khi việc đó cần thiết cho anh em đồng cảnh ngộ, như gánh nước, hớt tóc cho toàn trại. Họ phải phục Anh vì họ ở địa vị lãnh đạo mà chỉ “hô khẩu hiệu” chứ không làm còn Anh chỉ làm, không cần nói gì cả!

Ở Hải Ngọai cũng vậy, Anh đến Hoa Kỳ năm 1992; từ đó đến ngày anh về cõi Phật (2009) ít ai thấy Anh xuất hiện trên truyền thanh, truyền hình, không hề họp báo ra mắt này nọ gì cả. Anh âm thầm làm việc để xây dựng Tổ Chức Áo Lam ngày càng lớn mạnh. Anh lo nghĩ việc yểm trợ Anh Chị Em bên nhà, những người gặp tai nạn bất ngờ, bạo bệnh, quá khó khăn … đều được nhận món quà tình nghĩa của “nhóm Tự Nguyện Hướng Về Quê Hương” (TNHVQH) do Anh đứng ra thành lập, vận động không chỉ ở Hoa Kỳ mà cả ở Âu Châu, Úc Châu và Canada nữa. Ban Hướng Dẫn Hải Ngoại và Ban Hướng Dẫn Thế giới cũng nhờ có anh khởi đầu nên mới có thành quả như ngày nay, (đương nhiên phải có nhiều nhân duyên lớn nhỏ khác hợp lại nữa). Anh chị em Lam Viên chúng ta đã có chung ngôi nhà Thế Giới bao gồm cả Gia Đình Phật Tử trong nước và hải ngoại, như những dòng sông nhỏ đã được thông thương đổ vào biển lớn.

Ở đất nước tự do giàu có, Anh vẫn sống rất bình dị, ăn uống như dùng dược thảo, đi bộ đến văn phòng làm việc, khi mạnh khoẻ còn đi lượm lon để bỏ vào quỹ TNHVQH, đi xe bus đến bệnh viện v.v.. nhờ vậy mà Anh đã thắng được nhiều lần các cơn bệnh hiểm nghèo, và chính các Bác sĩ cũng cho rằng Anh đã được phép lạ cứu khỏi! Mà phép lạ đã xảy ra hơn 3, 4 lần, nói theo nhà Phật thì đó là phước đức do công hạnh tu tập của Anh.

Bẩm tính hiền hoà, Anh chủ trương nhẫn nhục, nhận chịu tất cả những việc tốt xấu đến với mình một cách hoan hỷ tự tại không phân biệt, không chê bai, hờn giận ai bao giờ. Ai kể chuyện tốt của người khác thì Anh vui vẻ, thích nghe, chuyện xấu thì xin được miễn nghe …

Vì vậy Anh sống thanh thản, tươi mát, không phiền não như đức Phật đã dạy trong kệ thứ 253:

Thường thấy người tật lỗi
Phiền não héo tâm thân
Chẳng thấy người tật lỗi
Phiền não cũng xa dần

Thật vậy, ai đã từng quen biết Anh đều quí mến Anh … Đi đến đâu cũng để lại niềm thương yêu kính mến, nên Anh có rất nhiều người em kết nghĩa _ là những Huynh trưởng trẻ _ ở khắp nơi, từ Hoa Kỳ, Âu Châu, Úc Châu, Canada và Việt nam ngày xưa nữa chứ!

Như đóa hoa thơm quí đã xa rời Vườn Lam … nhưng hương thơm còn lan mãi khắp 10 phương trong không gian vô tận, và hình ảnh người Anh Cả đức độ thân thương Tâm Huệ Cao Chánh Hựu không bao giờ phai mờ trong tâm trí chúng ta.

Trân trọng,
Nhóm Áo Lam

469 lượt xem