Chúng ta hình dung Tăng đoàn thời đức Phật, đông biết bao nhiêu, cùng nhau ở chung trong một tịnh xá, có khi ngủ trong rừng, có khi trong tịnh xá, nhưng nhất cử nhất động đều được ghi nhận bởi các bạn đồng tu. Có một thầy Tỳ kheo tên là Baddhiya, trước khi trở thành đệ tử Phật ông ta là một vị quan tổng trấn nổi tiếng một vùng; ông ta cũng là một nguời trong hoàng tộc của dòng họ Sakya. Sau khi xuất gia, ông tu hành rất tinh tấn, thường tu thiền trong rừng, chứ không ngủ tại tịnh xá và đời sống tu hành rất thích hợp với một quân nhân như ông. Một đêm kia, trong lúc thiền tọa, ông cảm thấy một niềm an lạc vô biên mà ông chưa bao giờ cảm nhận được trong thời gian còn ở nhà, ông bất chợt la to lên: ôi hạnh phúc, ôi hạnh phúc!
Lúc ấy đêm đã khuya, có một vị khất sĩ ngồi thiền tọa cách đó không xa, đã nghe được những tiếng ấy; sáng hôm sau, vị khất sĩ đến gặp đức Phật và thưa rằng: Bạch đức Thế Tôn! hồi khuya, trong lúc thiền tập, con nghe khất sĩ Baddhiya kêu lên 2 lần “ôi hạnh phúc” _con nghĩ thầy ấy không thích hợp với đời sống xuất gia vì đang còn nuối tiếc những xa hoa giàu sang hạnh phúc của cuộc đời cư sĩ. Con xin trình bày để Thế Tôn biết và định liệu.
_ Baddhiya, hồi khuya trong khi thiền tọa thầy có la to lên “ôi hạnh phúc ! ôi hạnh phúc” Có đúng như vậy không?
_ Bạch Thế Tôn, quả thật đúng như vậy!
_ tại sao? thầy hãy trình bày cho đại chúng cùng nghe
_ Bạch Thế tôn! Ngày trước con làm tổng trấn, sống cuộc đời giàu sang quyền quí, đi đâu cũng có một đội binh đi theo hầu cận và bảo vệ; dinh phủ của con thì lính gác ngày đêm, vậy mà lúc nào con cũng lo lắng, sợ mất an ninh, … giờ đây ngồi một mình trong rừng vắng, giữa đêm khuya, vậy mà con không hề sợ hãi hay nghi ngại một điều gì cả, con cảm thấy một niềm an lạc, thảnh thơi chưa từng có trong đời. Bạch Thế Tôn ! đời sống xuất gia thật tuyệt vời, bây giờ con không còn sợ ai, không sợ cái gì nữa, con không có cái gì để sợ mất, con sống tự do vui thú như một con nai trong rừng; vì thế con không tự chủ đựơc, buột miệng la lớn “ôi hạnh phúc, ôi hạnh phúc” làm kinh động đến Thế Tôn và các bạn đồng tu; con xin thành tâm sám hối.
Đức Phật khen ngợi Baddhiya trứơc đại chúng, ngài nói:
_ Hay lắm, Thầy Baddhiya ! Thầy đang đi những bước vững chãi trên con đường tự tại và vô úy. Ngay cả chư Thiên cũng còn mong ước được như vậy, huống nữa là loài người trong cõi Ta bà này.
Như thế đó, đức Phật đã giải tỏa được sự hiểu lầm của người bạn đồng tu với Baddhiya và để Baddhiya có cơ hội giải thích với đại chúng lý do “làm ồn ào trong đêm khuya” của mình.
Thân kính chúc Anh Chị Em một ngày cuối tuần an lạc và thảnh thơi,
Trân trọng,
BBT
641 lượt xem
Tin khác
NGƯỜI HUYNH TRƯỞNG GĐPTVN ĐỐI VỚI ĐẠI DỊCH COVID-19 Nhật Bảo – Nguyễn Đức Nguyên Thông ghi lại từ Pháp thoại của Hòa thượng Thích Thái Hòa đêm mùng 8…
Pháp thoại tuần lễ huân tu mùa Phật Đản phật lịch 2564 – dương lịch 2020 Mời các bạn xem lại clip hay và ý nghĩa nhân mùa Phật Đản của…
Trung Quán Luận được kiết tập trong Đại Chính tân tu Đại tạng kinh, tập 30, kinh số 1564 (T30n1564), được Cưu-ma-la-thập dịch sang Hán vào năm 409 từ nguyên văn tiếng Phạn do Bồ…
NGÀY THẾ TÔN THÀNH ĐẠO – MỘT KỶ NGUYÊN MỚI Ngày thành đạo của Đức Thế Tôn cách đây 26 thế kỷ, đã mở ra cho nhân…
BAN HƯỚNG DẪN TRUNG ƯƠNG GĐPTVN TỔ CHỨC GIẢI TRÌNH LUẬN VĂN BẬC LỰC LẦN THỨ 10 TẠI CHÙA THẬP THÁP DI ĐÀ – TỈNH BÌNH ĐỊNH Sáng ngày 16/11/2019…