Thưa Anh Chị Em Áo Lam,

Ngày 19/3/2014 nhằm ngày 19/2 Giáp Ngọ là ngày Vía đức Quán Thế Âm (19 tháng 2 ÂL), đức bồ tát rất quen thuộc với chúng sanh, nhất là đối với ACE Huynh trưởng GĐPT _vì chúng ta học kinh Pháp Hoa, tụng Phổ Môn, thực hành hạnh Từ Bi của đức Quán Thế Âm trong cuộc sống. Thế nhưng trong Phẩm Phổ Môn, chúng ta biết ngài còn có nhiều hạnh nữa như hạnh Hiện thân chẳng hạn:

… Cụ túc thần thông lực
Quảng tu trí phương tiện
thập phương chư quốc độ
vô sát bất hiện thân”

(Đầy đủ sức thần thông
Rộng tu trí phương tiện
Các cõi nước 10 phương
Không cõi nào chẳng hiện ….)
Hiện thân là gì? ACE chúng ta có thể học theo hạnh này của ngài không? _ “Hiện thân” là hạnh nguyện đem thân này gởi vào Phật Pháp nghĩa là nếu có ai khổ, cần đến sự giúp đỡ của chúng ta, chúng ta sẽ đến đó, ai cần được lắng nghe, được an ủi, chúng ta nguyện đến đó để lắng nghe, để an ủi, ai cần săn sóc phục vụ chúng ta sẵn sàng săn sóc, giúp đỡ, phục vụ v..v.. Thực hiện hạnh này, chúng ta có quyết tâm chuyển hóa thói xấu ích kỷ, đố kỵ, .. thành tính tốt tùy hỷ, vị tha, làm lợi ích cho tha nhân, biết quan tâm, biết thương xót, biết vui với cái vui của người khác, biết khóc với người đau khổ, đang khóc, dành thời gian cho người khác v..v.. … Thực hành hạnh này, chúng ta sống trong tâm Phật và chư bồ tát: mong muốn mọi điều tốt cho người, vui với sự thành công của người, giúp đỡ người hoàn thành mục đích tốt đẹp của họ, không quấy phá, làm hại người khác, sẵn sàng nhín thời gian của mình cho người đang cần mình giúp đỡ v.v..

Thực hành hạnh này chúng ta sẽ từ bỏ được tính xấu phân biệt, kỳ thị, thành kiến, cố chấp v..v. để trở nên cởi mở, rộng rãi, tha thứ, bao dung nghĩa là biểu hiện của tình thuơng không phân biệt, vô điều kiện, để thực tập lòng từ bi của Bồ tát Quan Âm.

Thưa Anh Chị Em,

Người Huynh trưởng chúng ta, hằng tuần, không cần ai mời thỉnh, không cần ai trả lương, vẫn chuyên cần đi sinh hoạt Gia Đình, giảng dạy Phật Pháp, Việt Ngữ, Hoạt Động Thanh Niên, Cứu thương v.v.. cho các em đoàn sinh của mình. Em nào gia đình không có xe đưa đón, Anh/Chị Huynh trưởng sẽ đến đón đi sinh hoạt; nếu đói bụng, khát nước, Anh/Chị Huynh trưởng mua thức ăn, nước uống cho các em trước hay sau khi đến sinh hoạt hay từ Đoàn quán trở về nhà … Có khi cha mẹ các em bận công việc làm ăn không đến đón các em giờ chia tay ra về, Anh/Chị Huynh trưởng phải đóng vai “babysit” trong mấy tiếng đồng hồ hay có khi cả buổi … Tất cả những việc này không chỉ xảy ra một hai lần mà gần như quanh năm suốt tháng, mùa hè cũng như mùa đông .. không một ai than van phàn nàn gì cả, xem như đó là nhiệm vụ của mình … Có lẽ đây là yếu tố giúp tổ chức chúng ta tồn tại và phát triễn mạnh và nhanh nhất trong tất cả các đoàn thể trên thế giới. (Tổ chức nào cũng có lương, có “fund”, riêng GĐPT hoàn toàn không nhận tài trợ của bất cứ cơ quan đoàn thể nào)

Có những Anh/Chị đã cao tuổi, được mời đến giảng cho các trại huấn luyện, hay những buổi hội thảo … phải tự túc đến đất trại, không được thù lao một đồng tiền cắc bạc nào cả, có khi còn bỏ tiền túi tặng quà cho Trại nữa, ấy thế mà vẫn vui vẻ hăng hái còn hơn khi được làm giáo sư thỉnh giảng cho các trường, công ty mà họ được trả lương hậu hĩnh nữa.

Nói tóm lại, anh chị em Huynh trưởng chúng ta, dù ở độ tuổi nào cũng lấy việc cống hiến thời gian, sức khoẻ, trí tuệ .. của mình cho tổ chức, cho các thế hệ đàn em .. Như vậy, không phải chúng ta đã thực hành hạnh nguyện hiện thân của đức Quán Thế Âm rồi hay sao? Điều quan trọng là chúng ta làm nhưng không thấy mình có làm cái gì cả, không thấy mình đã làm ơn làm phước cho ai cả, và cũng không thấy có người nào “nợ” của mình cả … đó mới chính là đúng theo tinh thần vô ngã của đạo Phật. Từ đó chúng ta không bao giờ khoe khoang hay kể công … Nếu chúng ta trong một phút bất giác nào đó tưởng mình là “công thần”, “khanh tướng” … vì đã có công lớn với GĐPT, đòi hỏi ACE phải biết ơn mình, ca tụng mình, tôn xưng mình v.v.. thì ngay lúc đó, chúng ta coi như đã bị “tẩu hoả nhập ma” rồi, chúng ta không phải học Kinh/ Phật Pháp, thấm nhuần Kinh/ Phật Pháp mà trái lại đã bị bệnh nặng vì không tiêu hóa được Kinh/ Phật Pháp đến nỗi không có lợi mà còn bị hại!!   Như vậy thì thật là đáng buồn, đáng tiếc!

Thân kính chúc ACE chúng ta luôn giữ Chánh niệm để sống đời Huynh Trưởng GĐPT một cách chân chính nhất, xứng đáng với danh hiệu “GĐPT cũng là một pháp môn tu”.

Trân trọng,
Nhóm Áo Lam

523 lượt xem