Thưa Anh Chị Em Huynh trưởng bốn phương,

Có một nhóm sinh viên nọ rủ nhau đến thăm Thầy cũ là một vị giáo sư già đã về hưu từ lâu. Câu chuyện xoay quanh về cuộc sống, về những mối quan hệ, về những stress mà họ phải đối đầu gần như hằng ngày trong cuộc sống.

Gíáo sư đãi họ sô-cô-la (chocolate) nóng. Ông đem ra một cái khay trên đó có nhiều ly, tách, chén … nhiều loại: cái thì bằng sành, cái bằng thủy tinh, cái bằng sứ, bằng nhựa và có cả tách bằng đất nữa. Tự mỗi người lấy ly/tách/chén rót chocolate nóng vào.

Khi tất cả đã có tách sôcôla nóng trong tay, giáo sư bắt đầu chia sẻ những ý nghĩ của mình đến đám sinh viên cũ của mình ngày xưa, nay đã thành những người có quyền uy, danh vọng, địa vị trong xã hội. Ông nói: các bạn có để ý rằng những chiếc tách đẹp, sang trọng, đắt tiền đã được sử dụng hết, chỉ còn lại những chiếc tách thô kệch, rẻ tiền hay không? _Đó là lẽ tự nhiên, phải không các bạn? Ai cũng dành cho mình phần tốt nhất, đẹp nhất, sang trọng nhất; đó chính là nguồn gốc gây ra những stress mà các bạn than van nãy giờ  ! Thật vậy, những chiếc tách chúng ta đang sử dụng, không làm cho chocolate ngon hơn, có khi còn làm mất đi hương vị của thức uống, mà thứ cần thiết chính là sôcôla; bạn không cần cái tách nhưng bạn lại chọn cái tốt nhất, sang nhất … Rồi sau đó lại nhìn sang chiếc tách của người khác, để phê phán đẹp – xấu, hay – dở …

Các bạn hãy nhận thức rằng: cuộc sống chính là sôcôla nóng, còn sự nghiệp, tiền tài, danh vọng, địa vị … chỉ là những chiếc tách, bề ngoài. Chúng chỉ là những dụng cụ chứa đựng cuộc sống. Những chiếc tách không tạo ra hay làm thay đổi chất lượng của sôcôla nóng cũng như tiền tài danh vọng không tạo ra và cũng không làm thay đổi được chất lượng cuộc sống của các bạn vậy. Có khi vì quá tập trung nghĩ đến cái tách, chúng ta quên thưởng thức sôcôla nóng thơm, ngon mà cuộc đời đã dành cho ta. Người hạnh phúc nhất không phải là người có những thứ tốt nhất trên đời nhưng là người làm tốt những thứ mà họ đang có.

Thưa Anh Chị Em Huynh trưởng,

Chúng ta học Phật, những bài học mà vị giáo sư chia sẻ cho đám sinh viên của ông trong câu chuyện này, chúng ta cũng đã gặp rồi nhưng dưới những hình thức khác, với những ngôn ngữ khác; đó là: người hạnh phúc nhất là người luôn giữ Tâm chánh niệm, sống trong hiện tại và luôn làm mới bản thân mình. Người có chánh niệm biết thưởng thức cuộc sống trước mặt, không mong cầu, không tham đắm cũng không nhàm chán, than vãn … dù ở trong hoàn cảnh nào, địa vị xã hội ra sao … vì đã biết rằng tiền tài, danh vọng, địa vị … chỉ là những pháp hữu vi _ mà chúng ta đã thuộc lòng 4 câu Kệ Kim Cang nói về tính dễ tan biến, dễ bị hư hoại, có đó rồi mất đó không khác gì bọt nước hay giọt sươmg:

Tất cả các pháp hữu vi,
Như mộng huyễn, như bọt nước
Như sương, như điện chớp
Hãy quán chiếu như vậy!

Thân kính chúc Anh Chị Em Huynh trưởng vững tâm bền chí duy trì chánh niệm tỉnh thức để hoàn thành sứ mệnh giáo dục thế hệ trẻ Phật giáo Việt Nam.

Trân trọng,
BBT

471 lượt xem