CHỊU THUA THIỆT LÀ PHƯỚC CHỨ KHÔNG PHẢI HỌA, LUÔN LUÔN ĐƯỢC TIÊU TAI DIỆT TỘI !

Quý vị nhất định phải nhớ kỹ: đối nhân, xử thế, tiếp vật phải dùng một tâm, không dùng hai tâm.

Có lẽ có người nói: tôi dùng cái tâm này thì trong cái xã hội ngày nay mà nói, đi đâu cũng phải chịu thua thiệt, phải chịu bị lừa phỉnh. Không sai! Có lẽ chịu thua thiệt một chút là phải bị lừa phỉnh.

Thử hỏi: bạn có thể bị thua thiệt bao nhiêu năm? Bạn có thể bị lừa phỉnh bao nhiêu năm? Coi như là bạn sống một trăm tuổi, thì chỉ bị thua thiệt, bị lừa phỉnh mấy chục năm này, tương lai thành Phật, thành Bồ tát.

Nếu mấy chục năm này không chịu bị thua thiệt, không chịu bị lừa phỉnh thì tương lai đời đời kiếp kiếp ở trong ba đường ác. Sao lại không chịu suy nghĩ nhiều chút, rốt cục cái nào thua thiệt? Cái nào bị lừa phỉnh? ……

Nhìn xa hơn một chút xem thì cho dù có chịu thua thiệt cỡ nào, bị lừa phỉnh cỡ nào cũng cam tâm tình nguyện. Giữ cho tâm địa thanh tịnh thuần khiết, nhất quyết không để bị nhiễm ô, cái này mới quan trọng.

Người học Phật nhất định phải nhớ kỹ: không được kết oán thù với bất kỳ ai. Đấy là người thật sự thông minh, thật sự có trí tuệ.

Đối với oan gia trái chủ phải cố hết sức nhẫn nhịn, nhẫn một đời thì trả xong nợ. Vì vậy phải học nhẫn nhịn, đừng sợ bị thua thiệt, đừng sợ bị lừa phỉnh.

Chịu thua thiệt là phước chứ không phải là họa, luôn luôn được tiêu tai diệt tội. Nhẫn nhịn chắc chắn là điều đúng đắn.

Phật Thích Ca Mâu Ni lúc còn tại thế còn bị sáu nhóm Tì kheo, sáu thầy ngoại đạo sỉ nhục trước mặt; sau lưng thì chửi mắng ác độc, nhiều lắm.

Phật không có tính toán với bọn họ cũng không biện luận với bọn họ. Chửi, kệ họ, chửi lâu rồi, chửi mệt rồi thì bọn họ tự nhiên không chửi nữa.

Hà tất gì phải đi chấp nhặt với bọn họ?

Phải nhẫn, đấy là điều chư Phật, Bồ tát đã tu, chúng ta phải nên học theo vậy.

H.T. TỊNH KHÔNG!

1038 lượt xem