Thật Nghĩa Từ Bi


Tèo: – Thực tình mà nói, thấy con người không chịu lo tu tập, cứ mãi tranh giành, chém giết, thù hận lẫn nhau mà tôi cảm thấy thương xót và tội nghiệp dùm họ.

Tí: – Xin hãy quên cái tự mãn kiêu căng của bạn đi!

Tèo: – Bạn nói gì lạ vậy? Khi tâm Từ phát triển, ta mới thương xót và tội nghiệp cho những ai vẫn còn luẩn quẩn trên con đường danh lợi chứ. Không lẽ Đức Phật thương xót chúng sanh như mẹ thương con là Ngài kiêu căng ngã mạn sao?

Tí : – Đức Phật khác, bạn khác.

Tình thương của Ngài phát xuất từ trí tuệ, từ việc thấy quá rõ sự lường gạt của bản ngã, còn tình thương của bạn là do sự so sánh, thấy mình trong, người khác đục, thấy mình hiểu Đạo, người khác không hiểu Đạo. Lòng từ bi của một người từ trên cao nhìn xuống không phải là từ bi gì cả. Đó chỉ là sự phóng hiện của bản ngã mà thôi!

BÌNH:

Khi Từ Bi chính là bản chất rồi thì không thấy có cái ''Tôi Từ bi'' nữa, vì Từ Bi là tên gọi khác của Vô Ngã.
– Ai Vô Ngã, người ấy chính là người sống trọn vẹn Từ Bi, còn tất cả chỉ là đang huân tập hạt giống Từ Bi mà thôi vậy!

Namo Buddhaya

570 lượt xem