Văn Tế Siêu Độ Âm Linh

Kính đảnh lễ mười phương Chư Phật
Kính tán dương Bồ Tát, Thánh Hiền
Đàn Tràng Siêu Độ Âm Linh
Thùy từ quang giáng chứng minh độ trì

Chúng sinh khổ kể từ vô thỉ
Bởi si mê nghiệp dĩ trầm luân
Ba đường, Sáu nẻo xoay vần
Tam đồ, Bát nạn phong trần xưa nay

Mãi xa lánh lòng ngay, dạ thẳng
Luôn đắm say đen trắng, gian ngoa
Nghiệp dữ như núi xây tòa
Nghiệp lành như lụa gió lùa đêm đông

Chiếc bào ảnh đèo bồng, trau chuốt
Đạo Thánh Hiền chẳng thiết tiến tu
Vô minh, tăm tối, mịt mù
Biển sông không lội, ao tù lại vô

Lúc còn sống tỉnh bơ, trân tráo
Khi chết đi ảo não hồn ma
Thất tha, thất thểu, không nhà
Không hương, không khói, trông mà xót thương

Hết vất vưởng đầu đường, cuối ngõ
Lại chập chờn bóng xó, đêm đen
Đói ăn, khát uống, nhịn thèm
Thoáng trông chút sáng ánh đèn thất kinh

Kể sao xiết Sinh linh nghìn loại
Nói sao cùng muôn kiếp Âm hồn
Sống thời điên đảo sinh tồn
Chết thời tàn tạ, não buồn than van

Bất luận kẻ giàu sang, phú quý
Hay vua, chúa, tướng, sĩ, chính quyền
Quan viên, trí thức, dân thường
Hãy mau thức tỉnh vô thường qua nhanh

Đài bèo bọt lợi danh quyền thế
Đảo rong rêu mặt mũi ngã nhân
Xát xây đày đọa bao lần
Bức tranh vân cẩu phù vân ra gì!

Không tự biết vụng tu, thiếu phước
Chẳng mong cầu tích đức, tu thân
Gây nhân tạo nghiệp ngàn cân
Lưới trời lồng lộng giải phân được nào?

Tiếc chi nữa nhà cao, cửa rộng
Luyến thương gì mái dột, lều tranh
Khù khờ, tài trí, khôn lanh
Trước sau ai chẳng mồ xanh để về

Ai cũng chết: Chết nhà, chết chợ
Chết ở quê, chết ở châu thành
Anh hùng, nữ kiệt, liệt oanh
Công, thương, nông, sĩ cũng quanh một gò

Chết phương xa, chết bờ, chết bụi
Chết binh đao, chết núi, chết sông
Chết phơi xương trắng ruộng đồng
Chết tan da thịt chất chồng hơn non

Chết tai nạn, trên không, dưới đất
Chết thiên tai, động đất, sóng thần
Đường bộ, đường thủy, đường hầm
Chết chung hàng loạt hãi hùng oái ăm

Chết đau bịnh, chết đâm, chết chém
Chết dịch nhiễm, dịch cúm, dịch lao
Nát tan xương trắng máu đào
Không toàn thi thể, lệ nào không rơi?

Chết lũ lụt cuốn trôi mất tích
Chết giá băng, hạn hán khốc khô
Chết cháy, núi lửa thành tro
Đèo chùi, đất sụt, nấm mồ đâu chôn?

Bao thai nhi nằm trong bụng mẹ
Chưa kịp mang tiếng khóc chào đời
Xót thương tuổi bé thơ ơi
Thôi rồi một kiếp luân hồi tử sinh

Nhiều con trẻ vừa sinh lại bỏ
Mẹ cha ơi sao nỡ hại con

Hài nhi cũng có Thức hồn
Chớ nên ôm nỗi giận hờn mẹ cha

Chết khủng bố xảy ra nối tiếp
Gây kinh hoàng khủng khiếp Đông – Tây
Mạng người quá nhỏ thương thay
Chết thua cỏ rác diễn bày khắp nơi

Biết bao kẻ thất thời, lỡ vận
Hay trái ngang, oan vọng, bạc tình
Nỡ toan kết liễu đời mình
Người thân ở lại nặng tình cưu mang

Bao kẻ chết điếm đàng, lừa đảo
Xã hội đen, ma túy, học đường
Cũng thân tứ đại vô thường 
Chẳng làm bè thoát sáu đường tử sinh?

Kiếp du lữ nhục vinh sự thế
Mặc nổi trôi không nhớ luân hồi
Thấp cao, hơn thiệt, đổi ngôi
Dòng sông sinh tử ai bơi cho mình?

Không với sắc thinh thinh rộng lớn
Sắc với không vô thỉ vô chung
Cõi chết mà nói vô cùng
Cõi sống cũng chẳng cáo chung bao giờ

Khung cửa hẹp đôi bờ khép mở
Hỡi Hương hồn thôi chớ kêu than
Lắng trong phiền não ngập tràn
Tĩnh tâm dứt nghiệp, Tây Phương hướng về

Hãy dừng hết não nề, bi cảm
Chớ than van, khóc thảm, thương sầu
Đàn Tràng Siêu Độ nhiệm mầu
Âm linh bốn biển năm châu tựu về

Tránh khổ lụy Tam đồ Bát nạn
Chẳng vất vơ Sáu nẻo Ba đường
Ngưỡng mong Tam Bảo Pháp Vương
Từ bi tế độ thảm thương Âm hồn

Muốn hết khổ lên thuyền Bát nhã
Mau dứt mê bờ Giác là đây
Phật Pháp huyền nhiệm sâu dày
Ân thâm nghĩa nặng, ơn này khắc ghi

Kính nguyện Đức Từ Bi gia hộ
Nhũ thâm Ân Tam Bảo từ nghiêm
Sinh linh khổ não vô biên
Hàm ân cứu vớt mọi miền trần gian

Ân Phật Tổ vô vàn mầu nhiệm
Pháp Đàn Tràng không luận nghĩ bàn
Dung thông thế giới ba ngàn
Câu kinh tiếng kệ ngân vang độ đời

Văn chiêu thỉnh muôn loài, vạn loại
Mọi Âm hồn uổng tử linh thiêng
Mau mau câu hội Đàn tiền
Chuyển tâm, hóa nghiệp, kiền thiền hồi quy

Trên, Tam Bảo từ bi gia hộ
Dưới, Đàn Tràng cúng tế trang nghiêm
Lễ vật thượng hưởng an nhiên
Nghe Kinh giải thoát về miền Lạc Bang

Phật Di Đà phóng quang tiếp dẫn
Đức Quán Âm, Thế Chí soi đường
Sen vàng chín phẩm ngát hương
Vãng sanh Cực Lạc Tây Phương an lành.

Nam Mô Tiếp Dẫn Đạo Sư A Di Đà Phật. (30 lần trở lên)

Ngày 30-12-2016
Thích Nhật Tân – Mặc Giang

 

(Ghi chú: Do cảm kích tấm lòng của người bạn già Thích Quảng Ba, để vài ngày vì đang rất bận, xem lại bài Phụng Cúng Âm Hồn vượt Biển vượt Biên, nếu được sẽ cúng Siêu độ Âm Linh vào Rằm tháng Giêng Đinh Dậu, nên tôi mới soạn bài này, bởi bài kia mang nội dung cô đọng dành cho Vượt Biển Vượt Biên. Đa tạ và nhờ ông bạn tôi mới soạn bài này).

703 lượt xem