Người con đức Phật
Trong luật tạng có dạy không được thuyết pháp cho người; không cung kính, chỉ thuyết pháp khi được thỉnh cầu. Nói pháp không đúng chỗ sẽ làm mất đi giá trị của đạo lý, một thứ vốn rất cao quý trên đời. Và cũng có nghĩa là: “Không được thuyết pháp khi người ta chưa sẵn sàng nghe”.
Ngày xưa khi Phật còn tại thế, đức Phật thuyết giảng ở trong một thánh hội trước hàng ngàn Tỳ kheo và đại chúng. Thoạt nhiên Phật ngồi tĩnh toạ lặng im không nói gì! Sau một hồi lâu, có những vị bị động tâm mà lung lay, tâm không yên, cứ quấy động rộn lên, mất sự thanh tịnh trong đàn tràng. Bởi vì hàng ngày cứ tới đúng giờ này Phật đã giảng pháp rồi, thế mà cớ gì tại sao hôm nay đức Phật không có chuyện để ban tuệ giác, cái thấy chánh tri kiến cho hàng hậu học. Phật cứ vẫn khép mắt lại im lìm thiền định, diệu pháp vẫn còn ẩn sâu trong Phật thức của đức Từ Phụ.
Không lẽ Ngài muốn truyền đi thông tư “Pháp đã nhiều, ta nói ròng rã suốt 49 năm, các con vẫn cảm thấy chưa thấm hay sao?”. Thế là thân giáo Phật chỉ muốn chúng sinh thực hành miên mật để có Văn Tư Tu. Có vị thị giả thì tức tối hối tiếc vì đã lâu họ đã vô tâm xao lãng việc học pháp, có đệ tử thì bỗng tỉnh thức, nhận ra lại con đường ta đi đang bị hụt hẫng, vắng thiếu chánh niệm.
Trong luật tạng có dạy không được thuyết pháp cho người không cung kính, chỉ thuyết pháp khi được thỉnh cầu. Nói pháp không đúng chỗ sẽ làm mất đi giá trị của đạo lý, một thứ vốn rất cao quý trên đời. Và cũng có nghĩa là: “Không được thuyết pháp khi người ta chưa sẵn sàng nghe”.
Hội linh sơn thù thắng ấy, đó là nguồn cội chân lý “ngồi giữa gió xuân” . Chúng ta chỉ có ngồi yên lành vậy thôi thì đã làm lợi lạc, đem ngọn gió thanh lương mát mẻ lan tỏa khắp chốn trần lao. Để ngồi được như Phật, để có làn gió mới của mùa xuân tuyệt đẹp thì ta cần thường xuyên chăm sóc vườn tâm, khu vườn đời đạo luôn gắn nối với tự nhiên.
Cánh hoa sen đức Phật giơ cao lên “Liên hoa vi tiếu” là sức mạnh tâm linh , xuyên thấu mọi bản tâm, ngã nhân vô thường. Không cần phải nói nhiều, không cần phải diễn bày, chẳng cơ cầu đúng hay sai… Ta lại liễu ngộ bất nhiên trong cái cõi luân hồi. Chính nụ cười thiền ấy, là Pháp tối thượng, chính cành hoa sen bùng nở ấy là đạo lý, là hương thơm tự tại giải thoát.
“Cõi này cũng có trăng sao
Có ngàn vạn lối đi vào Như nhiên”
Đức Phật là con người có thật, là con người bằng da bằng thịt, có cha mẹ từ nghìn kiếp tái lai. Muốn truyền cho chúng sinh cái mà Như Lai đã chứng ngộ “Tâm bất biến giữa dòng đời vạn biến”. Hãy giác ngộ ngay chính trên quê hương của mình, hãy giác ngộ trên chính mảnh đất tâm của mình. Phật không bao giờ rời xa nhân thế mà những người con của Ngài tự biết giữ mình, giữ mình giữa bùn lầy, giữ mình giữa miệng đời, giữ mình như một cánh sen đản sinh.
Michigan – USA
Bảo Pháp
http://vedepphatphap.vn
1103 lượt xem
Tin khác
NGƯỜI HUYNH TRƯỞNG GĐPTVN ĐỐI VỚI ĐẠI DỊCH COVID-19 Nhật Bảo – Nguyễn Đức Nguyên Thông ghi lại từ Pháp thoại của Hòa thượng Thích Thái Hòa đêm mùng 8…
Pháp thoại tuần lễ huân tu mùa Phật Đản phật lịch 2564 – dương lịch 2020 Mời các bạn xem lại clip hay và ý nghĩa nhân mùa Phật Đản của…
Trung Quán Luận được kiết tập trong Đại Chính tân tu Đại tạng kinh, tập 30, kinh số 1564 (T30n1564), được Cưu-ma-la-thập dịch sang Hán vào năm 409 từ nguyên văn tiếng Phạn do Bồ…
NGÀY THẾ TÔN THÀNH ĐẠO – MỘT KỶ NGUYÊN MỚI Ngày thành đạo của Đức Thế Tôn cách đây 26 thế kỷ, đã mở ra cho nhân…
BAN HƯỚNG DẪN TRUNG ƯƠNG GĐPTVN TỔ CHỨC GIẢI TRÌNH LUẬN VĂN BẬC LỰC LẦN THỨ 10 TẠI CHÙA THẬP THÁP DI ĐÀ – TỈNH BÌNH ĐỊNH Sáng ngày 16/11/2019…