Đông về đất trời thêm lạnh, Ôn ra đi áo lam càng lạnh giá, nhưng biết thế áo lam càng không lạnh vì trong áo lam sẽ như bao tấm hoàng y khác sẽ cùng lên đường “cho lý tưởng nở hoa”. Áo lam không thể mất nhau lần nữa, hãy đứng bên nhau, hãy cho nhau thêm hơi ấm tình huynh đệ của nửa thế kỷ trước.

Cảm giác đó, trong ai cũng ngậm ngùi thương nhớ, có người lệ cay cay, có người nói không ra lời, có người ôm một nỗi buồn chưa phai.

Không thể không có Ôn một ngày! Không thể dễ quên Ôn trong sự đổi thay! Nếu thiếu Ôn như màu lam thiếu đi hơi thở…! Vì thế khi Ôn nằm xuống áo lam là biểu tượng bất diệt đi cùng năm tháng. Nói như thế, vì phải nói như thế; trong bản nhạc ca tán “Bản Thệ Lăng Vân” của nhạc sĩ Đức Quảng có câu: “giữa trời tăm tối, không ngại ngần, đi vào nhà lửa cứu đàn con” và bài ca còn mở đầu kinh vang chấn động thế giới áo Lam “chở che đàn con, dù trong bão giông, Thầy như hải đăng tỏa nguồn ánh sáng…”

Áo lam trên thế giới đổ về rợp bóng hiên chùa, màu của cây xanh cũng phải nhường chỗ cho lam hiền buồn tẻ, màu y vàng cũng nhường lối đi riêng cho sắc lam trỗi hồn trong nắng mùa đông.

Có thể chắc ai cũng chỉ mới được hiểu sự ra đời của Gia Đình Phật Tử Việt Nam và không dừng lại ngang đó, mà hiện tại áo lam phải kinh qua vô vàn thách thức sống còn. Vì vậy Ôn chính là người trong sự còn sống đó. Thấy được tầm quan trọng ấy qua bao đời Vụ Trưởng, qua bao đời Cố Vấn, qua bao lần Pháp Nạn, Gia Đình Phật Tử là đứa con đi trước về sau. Nay, đến khi thời thế Gia Đình Phật Tử của Bác Sỹ Tâm Minh – Lê Đình Thám đi sau lại về cuối, nên Ôn quyết định bất nhị chở che. Chở có nghĩa đây là chở đầy, che ở đây có nghĩa là che kín. Vậy sự chở che đầy kín đến hôm nay chúng ta mới chứng kiến áo lam đầy kín cả 7 mẫu đất Quảng Hương Già Lam…

Ngày Ôn truyền lệnh khai giáo “Bản Thệ Tăng Già” lúc 10 giờ trưa tại chùa An Linh, ngày Ôn vân tập Yết-ma hòa hợp lúc 14 giờ chiều tại Tu Viện Quảng Đức, ngày Ôn đăng đàn Đại Hội thanh tịnh… thống hợp. Những thời khắc sắp điểm của Gia Đình Phật Tử Việt Nam, Đại Hội Gia Đình Phật Tử toàn quốc, tân thăng cấp Dũng một thời bỏ ngỏ, thế giới Gia Đình Phật Tử tổ chức trên các quốc gia Phật Giáo. Sử lam ngày hôm ấy sang trang, mở ra vận hội mới, từ những bước chân gập ghềnh, ánh mắt hoài nghi, nụ cười nặng trĩu, phương hướng mất hút, đàn em bơ vơ, Huynh Trưởng lạc lõng, áo lam mạnh ai nấy mặc(!)

Một lần nữa, Ôn lại chấp ấn Thượng Thủ Tăng Già Chứng Minh Gia Đình Phật Tử. Ngày hôm nay, Ôn đã viên tịch, trong hai Hội Đồng Tăng Già, Hội Đồng Huynh Trưởng cấp Dũng và toàn thể Gia Đình Phật Tử viết điếu văn có đoạn: “Tịnh Đức Thiền Tăng vân tập như mây, Phật Tử, Tín Đồ quang lâm như nước”.

…lối Ôn về thơm ngát hương hoa
Dấu chân Ôn nghìn thu thành sử tích.

Thấm thía hơn, sau khi biết tin Ôn thuận tâm vô thường lúc sao mai chớm mọc: “Ôn đã đi rồi đất nghiêng một phía, nước mắt bao người đổ xuống chốn Già Lam; trời gầm nước nổi tràn xứ Huế, gió thổi mây trôi lệch Ngự Bình”.

Đông về đất trời thêm lạnh, Ôn ra đi áo lam càng lạnh giá, nhưng biết thế áo lam càng không lạnh vì trong áo lam sẽ như bao tấm hoàng y khác sẽ cùng lên đường “cho lý tưởng nở hoa”. Áo lam không thể mất nhau lần nữa, hãy đứng bên nhau, hãy cho nhau thêm hơi ấm tình huynh đệ của nửa thế kỷ trước. Như hôm nay, áo lam hiển hiện tự hào. Ôn đã trao truyền gươm báu, các con hãy tự thắp đuốc sáng lên mà đi…

PHÁP BẢO

2494 lượt xem