Thưa Anh Chị Em Áo Lam,

  Có một vị Thầy nói rằng con người ta ở đời đua nhau làm những việc ít quan trọng, còn việc tối quan trọng thì lại lơ là! Chúng ta hãy suy nghĩ xem vị này nói có đúng không và nếu đúng, chúng ta nên điều chỉnh thái độ sống của chúng ta!

  Nói một cách nôm na đơn giản, đời người có 3 việc: ăn, uống và thở. Có phải chúng ta đã chạy theo việc ăn uống quá nhiều hay không? Trên miệng mọi người, trong lòng mọi người, 2 chữ “kiếm sống” luôn xuất hiện và ám ảnh, cho nên 2 chữ “thất nghiệp” hay “mất việc” là cái mà mọi người lo sợ nhất, còn hơn là ốm đau hay chết chóc. Còn nữa, nghe nói sắp có bão lụt là bắt đầu chạy đi mua thức ăn về dự trử, đến nỗi chợ cũng hết thức ăn luôn (điều này không phải là thói quen của tất cả mọi người trên thế giới mà chỉ là thói quen của người Việt Nam thôi!!!)

Uống cũng vậy. Chưa có bao giờ chúng ta thấy được nhiều thứ phục vụ giải khát bằng bây giờ! thôi thì đủ các loại nước uống, từ nước suối, nước trong, cho đến nước ngọt, đủ loại, đủ cở, không thiếu thứ gì.

Còn thở thì sao? Ai cũng biết hơi thở quan trọng như thế nào; vì trong chúng ta, ai cũng có thể nhịn ăn, nhịn uống trong một vài ngày không chết nhưng không ai có thể nhịn thở được; một hơi thở ra không vào hay một hơi thở vào không ra là mạng sống kết thúc! (Tất nhiên là trừ trường hợp những vị thiền sư hay những người có khả năng đặc biệt, ví dụ có thể lặn sâu dưới biển không thở mà vẫn sống)

    Ấy thế mà tất cả năng lực đều dồn hết về chuyện ăn uống còn thở thì thậm chí có ngưòi không hề biết mình đã thở như thế nào!! Đó không phải là một sai lầm lớn hay sao ?

    Xong ăn uống và thở rồi, chúng ta hãy xét đến Thân và Tâm, cái nào quan trọng hơn? Xin thưa, chúng ta đã biết cả rồi ! Tâm (Ý) dẫn đầu, Tâm điều khiển, Tâm mới chính là “ông chủ” còn Thân chỉ là “người làm công” do Tâm sai khiến mà thôi, phải không thưa các Bạn? Thế nhưng chúng ta lại chỉ chú ý đến Thân (ăn ngon, mặc đẹp, tiện nghi đầy đủ v.v..) mà không hề nghĩ đến Tâm của mình! Thân dơ thì tắm rửa, có người tắm rửa mỗi ngày hai, ba lần, nhưng Tâm dơ, Tâm bị ô nhiễm thì chúng ta có bao giờ để ý “tắm” Tâm không? Có bao giờ nghĩ đến việc làm tươi mát Tâm để nó ra khỏi phiền não, tham giận, si mê, kiêu căng, ác độc …. là những thứ cặn bẩn làm Tâm ô nhiễm hay không? Vì lơ là như vậy cho nên khi phiền não đau khổ chồng chất lên, không giải quyết được thì đi đến mất trí, điên loạn, tự sát hay tai hại hơn nữa là sát hại những người vô tội chung quanh! Đó chính là căn bệnh trầm kha của thế giới này!

Thưa Anh Chị Em,

    Tất nhiên đây là nói chung về con người, về thế giới văn minh vật chất hôm nay, chứ không phải nói đến Anh Chị Em Huynh trưởng Gia Đình Phật Tử chúng ta, bởi vì chúng ta là Phật tử, chúng ta được học Phật Pháp, chúng ta luôn tu tập đạo Giải Thoát và dạy các em của chúng ta cùng tu tập; làm sao có thể để cho phiền não làm loạn lên, dẫn đến mất trí được!

    Đức Phật chế ra ăn chay cho người Phật tử tại gia (mỗi tháng ăn chay 2 ngày, 4 ngày, 6 ngày, 10 ngày … tùy theo chúng ta chọn lựa) để chúng ta có thể tự thực nghiệm ra rằng thức ăn chay (rau quả, các loại đậu v.v..) làm cho dạ dày của chúng ta được nghỉ ngơi, khỏi phải mệt mỏi “xay” thịt liên tu bất tận …. những ngày chay đối với bao tử cũng như những ngày weekend, những ngày nghỉ lễ, ngày phép v.v.. của chúng ta vậy đó, các Bạn ạ!

    Về Tâm, đức Phật dạy, có 2 mặt: Tâm ô nhiễm và Tâm thanh tịnh. Khi ta nóng giận, si mê, ác độc, la mắng người này, hạ nhục người kia, mưu hại người nọ v.v.. là Tâm đang bị ô nhiễm, Tâm đang ở trạng thái BỆNH. Khi Tâm an lạc, thanh thản, bao la thênh thang, ví dụ như khi ta đang tiếp xúc với bầu trời, với biển xanh, với rừng núi … , một mình giữa thiên nhiên chẳng hạn, Tâm ta thật thanh tịnh, không khởi lên bất cứ một tạp niệm nào … đó chính là Tâm đang ở trạng thái thường hằng, bất sinh bất diệt. Khi Tâm nhẹ nhàng tươi mát, tỉnh thức, thương yêu mọi người mọi loài, muốn đem vui đến cho họ, muốn cứu họ ra khỏi đau khổ, phiền não thì đó là Thiện Tâm; khi bực bội, cau có muốn la hét, đánh đập, mắng chưởi người ta (dù có lý do hay không có lý do) …. thì đó là Ác Tâm (Tâm bất Thiện). TU tức là nổ lực, tinh cần loại bỏ những Tâm bất thiện, làm phát khởi những Tâm thiện trong ta, dần dần đi đến Tâm Thanh Tịnh. Ngoài ra, chúng ta có thể bồi dưỡng cho Tâm bằng thức ăn Phật Pháp _và thực hành Phật Pháp trong đời sống hằng ngày. Chúng ta cũng nên nhớ rằng THỞ cũng là phương pháp giáo dục của Phật giáo nói chung, Gia Đình Phật Tử nói riêng _ Đếm hơi thở, theo dõi hơi thở … để đạt đến chánh niệm tỉnh thức chính là bước khởi đầu của phương pháp Thiền trong Gia Đình Phật Tử chúng ta.

    Chúng ta đang tu và đang tập cho đàn em mình cùng tu. Thân kính chúc tất cả Anh Chị Em chúng ta vuợt thắng mọi khó khăn trở ngại xuất hiện trong Tâm mình để giữ Tâm trong trạng thái tỉnh thức, để có thể mãi mãi “dũng tiến trên đường Đạo” .

Trân trọng,
Nhóm Áo Lam

503 lượt xem