Thưa Anh Chị Em Áo Lam,

Chúng ta thường học: “Phật Pháp bất ly thế gian …” nghĩa là những gì liên quan đến con người, đến thế gian đều là những vấn đề Phật Pháp phải giải quyết và có thể giải quyết được. Phật Pháp không lìa thế gian, không xa rời việc giải thoát chúng sanh ra khỏi đau khổ.

Chúng sanh bị trói buộc trong tham ái và chấp thủ, bị vô minh che lấp, sống trong thói quen thất niệm, buông lung … sống với thói quen vị ngã ích kỷ, chỉ biết có “ta” và “của ta”, chỉ nhìn thấy lỗi người dù nhỏ như sợi tóc mà không thấy lỗi mình dù lớn bằng cái đòn gánh … không biết tha thứ bao dung, không có lòng từ bi rộng lớn, làm ơn hay cho ai cái gì thì nhớ mãi mà nhận của họ thì quên ngay v.v.. và v.v..

Phật Pháp dạy chúng ta đối trị những thói hư tật xấu đó _ những thói đời mà ai cũng biết nhưng không mấy ai chủ tâm muốn sửa đổi.

Nhóm Áo Lam xin giới thiệu với Anh Chị Em một bài viết “lượm” được trên mạng _ tản mạn về một giấc mơ với Vua Trời Đế Thích _ một câu chuyện hoàn toàn hư cấu nhưng có thể nhắc nhở Anh Chị Em chúng ta và mọi người vài điều căn bản trong cuộc sống vị tha, không chỉ vì mình mà còn “vì mọi người”.

Trân trọng,
Nhóm Áo Lam

PHỎNG VẤN
VUA TRỜI ĐẾ THÍCH

Một đêm, tôi mơ thấy được phỏng vấn vua Trời Đế Thích (VTĐT).
– Con muốn phỏng vấn ta à? VTĐT hỏi.
– Nếu Ngài có thời gian.

Ngài mỉm cười:
– Thời gian của ta là Vĩnh cửu … Con cứ hỏi!

– Những điều gì ở con người khiến Ngài ngạc nhiên nhất?

VTĐT trả lời:
– Con người nhàm chán tuổi thơ, vội vã lớn lên, rồi lại mơ ước được trở lại làm trẻ thơ
– Họ tiêu phí sức lực để kiếm tiền, rồi lại tiêu tiền để phục hồi sức khỏe.
– Họ nghĩ nhiều tới tương lai mà quên đi hiện tại, để rồi chẳng sống ở hiện tại mà cũng chẳng ở tương lai.
– Họ sống như sẽ chẳng bao giờ chết, và chết dần như chưa từng được sống.

Rồi Ngài nắm tay tôi, im lặng …

Tôi lại hỏi:
– Vậy Ngài muốn chúng sinh ghi nhớ những bài học nào trong cuộc sống?

VTĐT trầm ngâm:
– Hãy nhớ rằng không bao giờ có thể bắt ai đó phải yêu mình. Chỉ có thể tự làm cho mình trở nên đáng yêu thôi.
– So bì mình với người khác là điều không tốt.
– Hãy học cách tha thứ, và tập tha thứ, bao dung.
– Hãy nhớ rằng để làm tổn thương ai đó chỉ cần có vài giây ngắn ngủi, nhưng để chữa lành vết thương đó phải cần tới hàng năm dài dằng dặc.
– Hãy hiểu rằng người giàu không phải là người có tất cả mọi thứ, họ chỉ là người ít thiếu thốn hơn thôi.
– Cần biết rằng, có nhiều người yêu mến mình, nhưng họ chưa biết cách bộc lộ ra.
– Khi có hai người cùng nhìn vào một sự việc, sự nhận biết có thể sẽ không giống nhau.
– Tha thứ lẫn nhau chưa đủ, mà còn cần phải tự tha thứ cho chính mình nữa.

568 lượt xem