Ngày xưa có một vị tỷ khưu khi ý được định, lửa đốt không cháy, người đời thấy vậy cho là quỉ, bèn lấy dao chặt, song dao gãy mà chặt không đứt. Tại sao lại có chuyện kỳ lạ như thế? Vì, vị tu hành nầy dụng tâm chuyên nhất, nên chặt không đứt, vì mềm dẻo nên đốt không cháy…

       Chính vì thế, có một người khi đang nhập định, đệ tử mời ăn cơm, nhưng vị ấy không biết; mời mãi không được, nên người đệ tử tới mắm cánh tay thầy vừa kéo vừa mời, kéo đến nỗi cánh tay vị hành giả dài ra hơn một trượng (một trượng bằng 3 mét). Người đệ tử thấy vậy, quá sợ, định lấy dây cột cánh tay lại, song e rằng cột xong lại không mở được… Đến khi vị hành giả xuất định, cảm thấy tay mình đau vô cùng, mới hỏi đệ tử, người đệ tử đem đầu đuôi câu chuyện thưa với thầy, vị hành giả nói: Ngươi không hiểu cách mời, làm gãy mất tay ta!

       Hễ người nào một khi ý đã được chuyên định thì thân xác họ mềm mại như bông, giống với thai nhi khi còn trong lòng mẹ.

 (Kinh Tạp Thí Dụ)

 

        Sống mà không có mục đích gì, cũng như chết chưa chôn.

                                                                                                (Tư tưởng)

567 lượt xem