TRI HÀNH

Gia Đình Phật Tử Việt Nam là một tổ chức giáo dục Thanh Thiếu Đồng Niên đặc biệt, bởi kẻ hướng dẫn và người theo học đều tình nguyện tham gia. Thành phần Hướng Dẫn không đòi hỏi một quyền lợi nào ngược lại phải hy sinh ít nhất là 20% thu nhập của bản thân chưa kể thời gian và tâm huyết. Lại cũng không có yêu cầu thành phần học viên phải trả một khoản tiền thù lao nào. Ngoài sự đòi hỏi tất cả mọi thành viên đều phải có một tấm lòng đam mê trong sáng tin tưởng vào mục đích là Giải Thoát và Giác Ngộ và phục vụ cho chúng sanh, bằng cách nâng cao phẩm hạnh của đời mình. Khắc phục những ham muốn ích kỹ, thấp hèn. Tất cả vì lợi lạc quần sanh mà dấn thân.

Vui trước những thành công và thắng lợi của kẻ khác. Sẳn sàng học tập quảng diễn nhân rộng, giúp người vượt khó, vấp ngã, nâng đỡ bước chân nhau trên đường tu. Hãy góp sức kiện toàn tổ chức. Đoàn kết gắn bó nhất tâm. Coi sự bất tịnh không hòa hiệp, là ung nhọt, là độc trùng có hại cho dòng sanh mệnh của tổ chức. Hãy coi nhau như là những bạn lành, những pháp lữ, những hiền hữu, sống với nhau là đồng hành đi trong sương. Tuy không ướt áo nhung ấm lạnh tự biết.

Chúng ta tu học có bốn bộ môn:
– Phật Pháp.
– Hoạt Động Thanh Niên.
– Văn Nghệ.
– Hoạt Động Xã Hội.

Tổng cộng có trên dưới ba mươi môn học khác nhau. Mỗi môn học đều có tính cách khai phóng. Học để mà chơi. Chơi để mà học. Chơi và học đều đem lại cho ta một sự hiểu biết. Lấy sự hiểu biết nầy để lắng nghe và thấu hiểu để rong chơi trên cuộc đời vô thường đầy biến động, hiểu được giá trị của sự lao động mà sống không lỗi trong cộng đồng nhân sinh.

Ở đâu ta cũng sống hết mình và làm việc gì ta cũng cống hiến hết sức. Luôn luôn trân trọng cuộc sống và nhận thức cuộc sống là vô cùng thiêng liêng, và từ đó không được phép dẫm đạp lên cuộc sống của kẻ khác hay xúc phạm đến quyền được sống của mọi người.

Khi người người đạt đến chỗ nhất tâm thì năng lượng chuyển hoá xã hội là vô biên. Trong sách Thủy Hành Ký đời vua Lương Võ Đế có chép câu chuyện rằng:

Trương Tăng Diên là một người chăn dê nhà nghèo. Anh ham thích công việc. Anh quý đàn dê. Anh yêu đồng cỏ. Anh yêu khu rừng con sông cái suối. Anh yêu nắng mưa. Anh yêu cả bầu trời. Anh yêu mây gió. Anh yêu nghề hội họa. Bởi nó có thể giúp anh thưởng ngoạn trọn vẹn cái tươi đẹp của đất trời bất cứ lúc nào và ở đâu. Hằng ngày anh tự họa lên mặt đất và vách đá tất cả mọi trạng thái phức tạp của cuộc sống. Rất may anh được bè bạn tiến cử anh với một họa sư có đại tâm. Nhìn thấy anh phát thảo các đề tài mà ông ra đề một cách phóng khoáng và trát tuyệt. Ông hào hứng hướng dẫn cho anh những bước căn bản về cách thể hiện màu sắc ánh sáng như là ngôn ngữ riêng của ngành hội họa. Anh đã nhanh chóng thành một họa sĩ tài danh. Theo yêu cầu của dân trong làng, anh vẽ trên bức tường phía ngoài ngôi đình làng một khu rừng giống y như thật. Sáng hôm sau người ta phát hiện có nhiều con chim chết dưới bức tranh. Vì chim cứ ngở đó là khu rừng thật đáp vào đó vở đầu mà chết. Danh tiếng anh ngày một vang dội.

Lương Võ Đế có vị thái tử thân chinh dẹp giặc ngoài biên thùy. Vua nhớ con, gọi Trương Tăng Diêu vào triều vẽ chân dung thái tử. Khi vua được báo tranh đã vẽ xong, Vua bước vào thấy bức tranh ngỡ rằng con mình vừa mới về và chạy đến ôm con mới tỏ đó là bức tranh.

Lại nói ở Kinh Thành Kim Lăng có ngôi chùa Khoái Lạc mời anh về chùa vẽ bốn con rồng trên vách ở hành lang lối đi. Khi vẽ xong, hình rất đẹp nhưng cả bốn con rồng đều không có mắt. Chư Tăng mới hỏi ông lý do. Trương Tăng Diên đáp: “Nếu vẽ mắt rồng sẽ bay đi mất” Mọi người chẳng ai tin. Ông liền vẽ mắt cho hai con. Thình lình một tiếng sét nổ vang sấm dông nổi dậy. Hai con rồng phá tường bay lên trời. Tăng chúng xóm làng thảy đều ngẩn ngơ.

Nhìn lại tổ chức ta chả có gì là to tác cả, nhưng có mặt ở khắp thôn làng bản dốc, miền thùy dương và hải đảo xa xôi, chẳng những trên khắp mọi nẻo đường đất nước mà còn tỏa rộng khắp cả địa cầu. Nơi nào có Gia Đình Phật Tử. Tiếng Việt được các em dùng đến. Các em lại được học về lịch sử nước nhà. Các em biết được quốc tổ Hùng Vương. Các em có chung một tổ mẫu Âu Cơ. Các em hiểu được hai chữ đồng bào ruột thịt. Các em yêu biểu tượng bụi chuối sau hè. Các em yêu ao nước trước ngỏ trước sân và quanh đó có rau “Cần” rau “Đắng”.

Lam viên chỉ gặp nhau mỗi tuần một lần vào ngày chủ nhật. Học tập được bao nhiêu. Thời gian chỉ đủ gặp mặt, khơi mở gợi ý giải nghi. Nổ lực tự học là chính. Nội san Sen Trắng và Trang Nhà Thế Giới là sân chơi cộng đồng bổ khuyết cho những thiếu thốn đó. Cập nhật thông tin nối rộng vòng tay lớn đem yêu thương đến cho địa cầu từ mỗi một bàn tay với con tim yêu thương nâng đở nhau dắt dìu nhau trên đường đời đầy bão nạn. Hãy để lửa tin yêu bừng sáng vì bếp đêm lửa vô minh dần tàn. Bởi nó nhỏ nhoi nhưng cưu mang trên thân thể biết bao dữ liệu của tổ chức, của Giáo Hội Truyền Thống của Đạo Pháp và lẫn cả dân tộc. Nào Hiến Chương, Nào Nội Quy, Quy Chế của tổ chức và tâm huyết của chư tôn liệt đại tiền nhân với tinh thần lục hòa cộng trụ, thiết tha với một thế giới hòa bình, không hận thù không chiến tranh. Nổ lực xây dựng để cậy trông. Rất mong Lam Viên đọc cổ động. Tham gia cộng tác đóng góp. Khi tất cả chúng ta cùng nhìn vào một hướng, nhất tâm, nguồn năng lực ấy nào khác rồng kia được điểm nhãn. Hội Long Hoa nào có xa chi.

Trân trọng,
BBT

458 lượt xem