Nàng Sujata con dâu Út ngài Cấp Cô Độc.
Ngày Phật còn trụ thế, Một hôm ngài thuyết Pháp tại sảnh đường nhà ông Cấp Cô Độc, Dưới nhà Sujata đánh mắng gia nhân nô tỳ một cách ồn ào huyên náo thô bạo, trân tráo một cách độc ác. Phật bảo ông Cấp Cô Độc mời nàng lên. Nàng vùng vằn đi lên với tâm địa bực tức định gây với Phật. Nhưng khi ngước nhìn thấy hảo tướng diệu thiện của người, nàng rúng động. Thế Tôn hỏi:

– Thông thường người đàn ông có bảy loại vợ. Ngươi thuộc loại nào?
– Bạch ngài xin ngài giải thích thêm con chưa rõ.

Thế Tôn dạy:
– Bảy loại vợ đó là:

1.- Chẳng biết phải trái, ghét chồng yêu người, phá hoại gia can.
2.- Loại vợ tặc gian, cắt xén gia sản nhà chồng.
3.- Loại ác độc sân hận, chuyên đánh chửi gia nhân.
Ba loại vợ nầy sống chẳng ai yêu thương. Chết đọa địa ngục.

4.- Vợ như mẹ hiền. Săn sóc chồng con không lo nghĩ đến thân.
5.- Vợ như em gái, kính nể tuân vâng tuần phục.
6.- Vợ như bạn hiền, nâng đỡ chia xẻ, kính thuận.
7.- Vợ như Nô tỳ, cung phụng hiến dâng phục vụ chiều chuộng hết chỗ chê.
Bốn loại vợ nầy chết sanh về cỏi trời thứ năm

Đến đây Sujata chứng đắc, quỳ xuống bên cha chồng, trước mặt Thế Tôn giọng nhu nhuyễn bạch:

– Bạch ngài con là kẻ nô tỳ. Đức Phật diệu dàng bảo:
– Con hãy đứng lên và sống xứng đáng là một Phật Tử.

Gia đình ngài Cấp Cô Độc sống an vui hạnh phúc tự tại.

Trên đây là một mẫu chuyện đạo.

Buổi chiều trong Chánh Pháp đường Tịnh Xá các thầy Tỳ kheo đang luận bàn về sự nhiếp phục nàng Sujata thật là thuyết phục. Đức Thế Tôn đầy đủ lục thông, nên thấy biết như thật về đề tài ấy và bước sang chánh pháp đường và bảo:

– Đây không phải là lần đầu tiên ta nhiếp phục Sujata.

Thể theo lời yêu cầu của đại chúng, Phật kể lại chuyện xưa:

Xưa thật là xưa, tại nước Ba la Nại có ông vua tài giỏi nhân từ, thương dân như con, nhưng Mẫu Hậu lại là người thô lổ, thế mà nhà Vua chưa bao giờ vô lễ bất kính với mẫu hậu. Rồi một hôm Vua Mẫu Hậu và cúng các quan đại thần cùng du ngoạn trong vườn thượng uyển thấy có một con Cưởng Xanh thật đẹp đang kêu the thé trên cây làm cho ai ai cũng bịt tai la lên:

Cái giọng thật kinh khủng, thật ghê rợn rồi đoàn người rời sang khu khác.

Một con chim Cu xấu xí thấp hèn, khiêm tốn đậu dưới đất, núp trong lùm cây cất tiếng hót thật ngọt ngào êm ái diệu dàng ai cũng mến ưa. Nhà Vua nhẹ nhàng thưa cùng Mẫu Hậu:

Chim Cưởng đẹp, trông có vẻ cao quý thế mà tiếng hót ai cũng bịt tai la ó. Chim Cu quê mùa đậu dưới đất ẩn trong lùm lá mà hót tiếng diệu dàng ai cũng mến ưa rồi ngài xuất kệ tán thán. Cảm nhận được ý Vua con Mẫu Hậu thay đổi tâm tánh sống theo chánh đạo.

Đến đây Phật xác nhận bản sanh: Mẫu Hậu là tiền thân của Sujata. Vị Vua con năm xưa là tiền thân của ta.

Mẫu truyện đạo, bây giờ đã trở thành Mẫu chuyện tiền thân. Lại thêm một ý: Độ cho Sujata cũng chính là độ cho mẹ mình. Đoàn sinh và Huynh Trưởng dưới cấp ta biết đâu không là cha mẹ ông bà của ta ở một kiếp lâu xa nào đó trong quá khứ. Do vậy phải hết sức thận trọng ái ngữ kham nhẫn tuỳ thuận khiêm hạ dấn thân phục vụ mới có thể biến trần gian thành cỏi tịnh an vui./.

THỊ NGUYÊN.

682 lượt xem