Thưa Anh Chị Em Áo Lam,
Có một người mù đi thăm một người bạn thân, ở lại chơi đến khuya mới về. Người bạn trao cho anh ta một cái đèn lồng, anh ta cưòi nói:
_ Bạn thật là lẩm cẩm, đối với tôi thì ánh sáng cũng như bóng tối, bạn đưa đèn cho tôi làm gì?
Người bạn nói: _ tôi biết rồi! đường đi từ nhà anh qua nhà tôi, anh đã thuộc lòng rồi, anh đâu cần đèn để soi đường nữa! Nhưng có cái đèn, anh sẽ khỏi bị ngưòi khác đâm sầm vào người vì trời tối họ không thể thấy anh!
Người mù nghe lời bạn, cầm chiếc lồng đèn mạnh dạn bước đi … nhưng một lúc sau cũng có người đâm sầm vào anh ta!
Anh ta ngạc nhiên la lớn: Ô hay! Đi đường phải cẩn thận chứ! Bộ ông không thấy ánh đèn của tôi sao?
Người kia chậm rãi trả lời: này ông bạn ơi! đèn của bạn đã tắt từ hồi nào rồi!
Thưa Anh Chị Em,
Đây là một trong những câu chuyện Thiền trong cuốn “Zen Flesh, Zen Bones” của Paul Reps.
Tùy theo quan điểm, lập trường, căn cơ, trình độ về Phật học và kiến thức, sự quán chiếu … của mỗi người mà anh chị em chúng ta rút ra những bài học khác nhau ; Nhóm Áo Lam xin đưa ra những nhận xét khác nhau của 3 người bạn về câu chuyện này.
Người thứ nhất nói rằng họ thấy tội nghiệp cho người mù, kết tội người kể câu chuyện này không có tình người, đem chuyện tàn tật của người ta ra làm trò cười,
Người thứ hai nói rằng phải hiểu đây là câu chuyện thiền, có tính cách tượng trưng, “mù” không phải vì cặp mắt không thấy đường mà chỉ những người có đầy đủ 5 giác quan nhưng cái nhìn lệch lạc vì cố chấp, thành kiến, yêu-ghét v.v..
Người thứ ba nói rằng câu chuyện này cho chúng ta 2 bài học: trước nhất là đừng ỷ lại vào ngọn đèn, đừng chấp chặt vào ý niệm “đèn sáng” mà quên rằng ngọn đèn có thể bị gió thổi tắt đi dễ dàng… và bài học thứ 2 là người mù trong câu chuyện này rất sáng ý, nghe người kia nhắc “đèn tắt” là “ngộ” ngay, không nói thêm một tiếng nào! Trên thực tế, có đôi khi chúng ta cũng ỷ lại vào ngọn đèn vay mượn của kiến thức mà sinh ra ngã mạn, nếu có ai nhắc nhở, đó không phải là ngọn đèn trí tuệ (hay ngọn đèn trí tuệ đã tắt) thì đã không biết tỉnh ngộ, lại còn hung hăng gây gổ, v.v.. tự cho ta đây hơn người, là trung tâm vũ trụ v.v.. không cần nghe ai dạy bảo hết! nếu chúng ta khiêm tốn học hỏi, tinh tấn tu học và tu tập v..v.. thì chúng ta có thể tiến bộ xa hơn.
Đó là ý kiến của 3 hạng người, anh chị em chúng ta có cơ hội để suy gẫm và rút ra bài học cho riêng mình
Tết sắp đến,
Thân kính chúc Anh Chị Em một mùa Xuân Di Lặc hoan hỷ, một năm mới Canh Dần đầy đủ sức khỏe, gia đình sum họp, vạn sự cát tường, như ý.
Trân trọng,
Nhóm Áo Lam
643 lượt xem
Tin khác
NGƯỜI HUYNH TRƯỞNG GĐPTVN ĐỐI VỚI ĐẠI DỊCH COVID-19 Nhật Bảo – Nguyễn Đức Nguyên Thông ghi lại từ Pháp thoại của Hòa thượng Thích Thái Hòa đêm mùng 8…
Pháp thoại tuần lễ huân tu mùa Phật Đản phật lịch 2564 – dương lịch 2020 Mời các bạn xem lại clip hay và ý nghĩa nhân mùa Phật Đản của…
Trung Quán Luận được kiết tập trong Đại Chính tân tu Đại tạng kinh, tập 30, kinh số 1564 (T30n1564), được Cưu-ma-la-thập dịch sang Hán vào năm 409 từ nguyên văn tiếng Phạn do Bồ…
BAN HƯỚNG DẪN TRUNG ƯƠNG GĐPTVN TỔ CHỨC GIẢI TRÌNH LUẬN VĂN BẬC LỰC LẦN THỨ 10 TẠI CHÙA THẬP THÁP DI ĐÀ – TỈNH BÌNH ĐỊNH Sáng ngày 16/11/2019…
Vào ngày 13/10/2019 nhằm ngày 15 tháng 9 năm Kỹ Hợi BHD GĐPT Đồng Nai đã tổ chức Tu Bát Quan trai giới lần thứ 2 cho HTr trong toàn…