TIỂU SỬ THÁNH TỬ ĐẠO PHẬT GIÁO VIỆT NAM

ĐẠI ĐỨC THÍCH QUẢNG HƯƠNG

1926 – 1963


Đại Đức Thích Quảng Hương tục danh là Nguyễn Ngọc Kỳ, đạo hiệu Bảo Châu, sinh ngày 28.7.1926 tại xã An Ninh, quận Tuy Hòa, tỉnh Phú Yên.

Năm 1940, anh ruột của Thầy xuất gia đầu Phật, nên Thầy thường xuyên lui tới chùa để tụng kinh sám hối và học kinh.

Năm 1943, Thầy xuất gia tu học, làm đệ tử của Hòa Thượng trụ trì chùa Kim Cang, Phú Yên.

Năm 1947, Đại Đức cùng với 5 vị Đại Đức khác trong xã An Đức, quận An Thành, lập Chi Hội Phật Học tại quận này.

Năm 1949, Đại Đức cầu pháp và thọ Cụ Túc giới với Hòa Thượng Liễu Tôn, trụ trì chùa Quãng Sơn và nhận chức Thư Ký của Chi Hội Phật Giáo An Hiệp.

Năm 1950, Đại Đức đến Phan Thiết chữa bệnh. Sau khi bình phục, Đại Đức vào học tại Phật Học Viện Nha Trang.

Năm 1959, Đại Đức được Thượng Tọa Giám Viện Phật Học Viện Nha Trang cử làm Giảng Sư tại Tỉnh Hội Phật Giáo Đà Lạt.

Năm 1961, Đại Đức được Hòa Thượng Hội Chủ cử kiêm nhiệm trụ trì và Giảng Sư tại Tỉnh Hội Phật Giáo Ban Mê Thuột. Đại Đức đã ở đây cho đến ngày tự thiêu.

Vì thấy Phật Giáo gặp đại nạn nên Đại Đức phát nguyện tự thiêu vào lúc 12 giờ 25’ ngày 5.10.1963, tại bùng binh Chợ Bến Thành Sài gòn để tranh thủ cho 5 nguyện vọng chân chính của Phật Giáo Việt Nam.

Ngọn lửa Quảng Hương chứng tỏ cho thế giới thấy rằng vấn đề Phật Giáo Việt Nam vẫn còn đó nguyên vẹn và đồng thời vô hiệu hóa tất cả những hình thái giả trang của chính quyền. Những giả trang nhằm đánh lừa dư luận quốc tế, gây cảm tưởng là cuộc tranh đấu của Phật Giáo Đồ tại Việt Nam đã kết liễu.

NGUỒN GỐC – XUẤT XỨ TÀI LIỆU:

Chấp bút:

  • Sa Môn Thích Thiện Hoa – 50 Năm Chấn Hưng Phật Giáo Việt Nam.
  • Nguyễn Lang – Việt Nam Phật Giáo Sử Luận.

Sưu tập – Hiệu chỉnh – Trình bày: Quảng Mẫn.

>>> Xem thêm: TIỂU SỬ CHƯ THÁNH TỬ ĐẠO PHẬT GIÁO VIỆT NAM

2277 lượt xem