TÌNH CHA

Câu chuyện về Cha và những ký ức không bao giờ quên!

Những ngày tháng 3 năm 1993 khi Cha lâm trọng bệnh phải nhập viện, mặc dù sức khỏe ngày càng suy giảm nhưng tinh thần vẫn minh mẫn, rất lạc quan, luôn nở nụ cười và sách tấn các con cố gắng học, sống có ích.

Khi ấy mình vừa thi chứng chỉ tiếng Anh đạt trình độ A vào tháng 12 năm 1992, Cha khuyến khích nói: Thi luôn trình độ B đi con. Mình nghĩ bụng, muốn thi tiếp phải có thời gian ôn luyện. Hồi đó để có chứng chỉ ngoại ngữ phải đến Trung tâm học hoặc luyện thi (thường là 6 tháng), nhưng mình tiền không có, nên mua sách về tự ôn, rồi mở băng cassette lên luyện nghe hoặc ra Trung tâm tiếng Anh học… “lụi”. Vì thương Cha, mình cũng hứa: Dạ con sẽ cố gắng.

Rồi những ngày cuối tháng 3 (28/3) năm ấy mình cũng ghi danh tham dự kỳ thi tiếng Anh với nhiều cảm xúc: lo âu, hồi hộp, không còn tâm trạng, vì sức khỏe Cha đã yếu dần phải thở bằng máy trợ thở, nhưng nhớ đến lời Cha khuyến khích và cũng muốn thực hiện ước nguyện của Cha là mong các con học giỏi, nên người, mình quyết tâm làm bài bằng tất cả nghị lực.

Thi xong chạy vào bệnh viện thăm Cha. Cầm tay Cha mình nói: Ba ơi… Con đã đi thi xong rồi… còn chờ kết quả nữa thôi. Mình không dám khẳng định là sẽ đạt điểm lấy chứng chỉ, nhưng trong lòng mong sớm biết kết quả để báo cho Cha. Cha gật đầu, nắm chặt tay con. Rồi… chưa đầy một tuần sau, ngày 3/4/1993 (12.3.ÂL năm Quý Dậu) Cha đã xả thân tứ đại về với cõi Phật bình yên!

Hai ngày sau đó – 5/4/1993, nhận được kết quả đạt trình độ B, đứng trước di ảnh của Cha, nước mắt tuôn rơi, mình nói trong nấc nghẹn: “Ba ơi… Con đã thi đậu rồi!”. Những giọt nước mắt buồn vì không còn được nắm chặt tay Cha để báo tin và không được nhìn thấy Cha gật đầu nữa; nước mắt vui vì con thi đậu và đã làm tròn ước nguyện của Cha (năm ấy mình học lớp 11). Một cú shock lớn trong cuộc đời!

Sau này, cho dù mình có lấy thêm được nhiều chứng chỉ, văn bằng ngoại ngữ tiếng Anh khác có thể ở những trình độ cao hơn, hoặc trình độ B, C tiếng Hoa… nhưng với mình, chứng chỉ B tiếng Anh năm ấy khiến mình nhớ mãi những lời Cha dặn và cũng chính là động lực cho mình tranh đấu, vượt lên số phận, để bước tiếp chặng đường phía trước. Đến hôm nay đã tròn 30 năm vắng bóng Cha yêu!

Với mình, Cha là một người dung dị, hiền lành, dễ gần nhưng cũng đầy bản lĩnh, cứng rắn; một thầy giáo mẫu mực (từng dạy học ở Quảng Trị, Huế, Đà Nẵng); một nhà Nho am hiểu thâm sâu chữ Hán; một người Huynh Trưởng Gia Đình Phật Tử Việt Nam sống trọn với lý tưởng áo lam, vì Đạo pháp, Dân tộc và nhiệt huyết với đàn em thân yêu. Có lẽ, mình là người sống gần gũi bên Cha và đã có những ảnh hưởng rất nhiều từ Cha.

Hôm nay, nhân dịp Húy nhật lần thứ 30 Cố Huynh Trưởng cấp Dũng Như Tâm – Nguyễn Khắc Từ (1993-2023), ngày Cha rời cõi tạm, cảm xúc dâng trào, ký ức về Cha lại tràn về!… Mình nguyện sống sao cho tròn chữ hiếu, sống có ích với gia đình và xã hội như lời Cha hằng mong ước. Vẫn luôn tự hào về Cha!

Nhớ Cha!!!

11 tháng 3 âm lịch Quý Mão (30/4/2023)
NGUYỄN KHẮC XUÂN THI
Ái nữ Cố Huynh Trưởng GĐPT Như Tâm – Nguyễn Khắc Từ.

Nguồn: Thư Viện GĐPT

576 lượt xem